câu 3: : Biện pháp nhân hóa "cây bưởi là người bạn thân thiết", "bưởi biết tôi thích nó nên cũng vui vẻ đón chào tôi bằng mùi hương ngọt ngào và những quả chín mọng nước", "tôi hái bưởi vào mời nó ăn cùng", "nó cười tít mắt..." đã khiến cây bưởi trở thành một con người thực thụ, có tâm hồn, suy nghĩ, hành động giống như con người. Qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh mối quan hệ gần gũi, thân thiết giữa con người và thiên nhiên, đồng thời khẳng định vai trò to lớn của thiên nhiên trong cuộc sống của chúng ta.
câu 4: Bài thơ Hương thầm được tác giả Phan Thị Thanh Nhàn viết năm 1969 và in lần đầu tiên trong báo Văn nghệ năm 1972. Đây là một trong số ít những bài thơ hay về tình yêu của văn học Việt Nam giai đoạn chống Mỹ cứu nước. Bài thơ được đưa vào tập thơ Hương thầm (Nhà xuất bản Tác phẩm mới, 1972). Nhan đề bài thơ là "Hương thầm", đó là thứ hương thơm không tỏa ra thành mùi vị cụ thể mà chỉ cảm nhận bằng tâm hồn, hương thơm ấy chính là tình yêu thầm kín, dịu nhẹ nhưng cũng rất đỗi mãnh liệt. Tình yêu thầm lặng ấy được bắt nguồn từ những điều bình dị nhất, thân thuộc nhất: cây bưởi sau nhà. Mở đầu bài thơ là lời kể chuyện thủ thỉ của người con trai về mối tình câm của mình: "Nhà em có một giàn giầu/ Nhà anh có một hàng cau liên phòng". Hai ngôi nhà nằm đối diện nhau qua một bờ giậu. Có lẽ họ đã quen biết nhau từ trước nên khi gặp lại nhau, họ đều vui mừng khôn xiết. Chàng trai thì nhìn thấy mái tóc của cô gái, còn cô gái thì nhìn thấy miếng trầu cánh phượng mà chàng trai đang nhai. Từ cái nhìn ấy, họ bắt đầu trò chuyện cùng nhau: "Em hỏi cây bưởi sau nhà/ Anh có hái được quả nào đem sang/ Em mời quan tước, trạng nguyên/ Còn anh chỉ một tấm son đền em thôi". Cô gái đã hỏi chàng trai câu hỏi ấy để khơi gợi ở chàng trai hành động. Cô muốn ăn bưởi do chính tay chàng trai hái. Nhưng chàng trai đã khéo léo từ chối bởi chàng trai đã "chỉ một tấm son đền em thôi". Câu nói ấy chứa đựng biết bao nhiêu tình cảm, nó giống như một lời tỏ tình vậy. Và rồi mùa hoa bưởi lại đến, cả khu vườn ngập tràn sắc trắng của hoa bưởi. Mùi hương hoa bưởi lan tỏa khắp nơi khiến ai đi qua cũng phải dừng chân đứng lại. Chỉ có cô gái thì vẫn miệt mài bên khung dệt vải. Đến đây, ta chợt nhớ đến câu ca dao xưa: "Hoa bưởi trắng vừa thơm vừa nồng/ Hoa sen trắng tinh khiết lòng thiếu nữ". Cả hoa bưởi và hoa sen đều tượng trưng cho vẻ đẹp trong trắng, tinh khôi của người thiếu nữ. Trong khổ thơ tiếp theo, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả vẻ đẹp của hoa bưởi: "Hoa bưởi thơm tho chẳng cần gài lên tóc/ Ai đi qua cũng phải ghé mắt quay về". Thứ hương thơm ấy cứ thế lan tỏa khắp mọi nơi, len lỏi vào từng ngõ ngách, khiến bất kỳ ai đi ngang qua cũng phải dừng chân đứng lại. Không gian trở nên thật lãng mạn, thơ mộng. Để rồi cuối cùng, cô gái đã chủ động ngỏ lời: "Muốn xin mấy bông hoa bưởi/ Mà sợ quai hàm, lệch miệng cười". Lời tỏ tình ấy thật đáng yêu làm sao! Nó không trực tiếp mà ẩn giấu đằng sau lời ngỏ ý muốn xin vài bông hoa bưởi. Cô gái ngại ngùng, e ấp, sợ rằng nếu mình nói ra thì sẽ bị từ chối. Bởi vậy, cô chỉ dám nhờ chàng trai hái hoa bưởi cho mình. Khổ thơ cuối cùng là lời khẳng định chắc nịch của chàng trai về tình yêu của cô gái dành cho mình: "Thầm thương, trộm nhớ bấy lâu/ Nay mai em lấy chồng đâu anh còn Hương thầm/ Chẳng dám theo ai gõ cửa/ Sợ làm vỡ tan tành giấc mơ". Tình yêu ấy đã được vun trồng từ lâu, nay đã đến ngày đơm hoa kết trái. Vậy mà chàng trai vẫn chưa dám thổ lộ, vẫn chỉ âm thầm dõi theo cô gái. Nếu như cô gái ngỏ lời thì chàng trai đã sẵn sàng đáp lại. Thế nhưng, cô gái lại sắp lấy chồng. Điều đó đồng nghĩa với việc tình yêu của chàng trai đã muộn màng. Dù vậy, chàng trai vẫn tin tưởng vào tình yêu của cô gái dành cho mình. Đó là một tình yêu thủy chung, son sắt. Tóm lại, bài thơ Hương thầm đã khắc họa thành công mối tình thầm lặng của chàng trai dành cho cô gái. Qua đó, tác giả muốn nhắn nhủ tới chúng ta rằng hãy mạnh dạn bày tỏ tình yêu của mình với người khác thay vì giữ kín trong lòng.
câu 5: Câu văn trên cho thấy tình cảm của Yến Chi dành cho gia đình ông Bằng là rất lớn lao, cô quan tâm tới mọi người trong gia đình từ những điều nhỏ nhặt nhất. Cô cũng chính là cầu nối để các thành viên trong gia đình thêm gần gũi, thấu hiểu lẫn nhau.