Huy Cận là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ Mới trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Ông thường viết về thiên nhiên, đất nước và con người với một nỗi buồn man mác, bâng khuâng. Bài thơ "Áo trắng" cũng là một sáng tác tiêu biểu của ông. Hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ đã vẽ nên khung cảnh buổi hẹn hò của đôi lứa yêu nhau thật đẹp đẽ, thơ mộng.
Hình ảnh "áo trắng" xuyên suốt toàn bộ bài thơ, trở thành hình tượng trung tâm gắn liền với những cảm xúc và suy tư của tác giả. Áo trắng là hình ảnh thực, dễ dàng bắt gặp trong cuộc sống đời thường nhưng trong thơ Huy Cận nó lại mang nhiều lớp nghĩa khác nhau. Trước hết, đó chính là hình ảnh các cô gái trong tà áo dài trắng tinh khôi, thướt tha, gợi lên vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết. Hình ảnh này mang ý nghĩa tả thực, gợi lên vẻ đẹp của người con gái Việt Nam duyên dáng, dịu dàng trong tà áo dài truyền thống. Tuy nhiên, hình ảnh "áo trắng" trong bài thơ không chỉ mang ý nghĩa tả thực mà còn mang ý nghĩa biểu tượng cho những điều tốt đẹp, thiêng liêng, cao quý nhất. Đó có thể là hình ảnh tượng trưng cho tình yêu trong sáng, hồn nhiên của lứa tuổi học trò. Tình yêu ấy giống như màu trắng của tà áo, thuần khiết, trong trẻo, không chút vẩn đục. Hay đó cũng có thể là hình ảnh tượng trưng cho khát vọng, ước mơ của tuổi trẻ. Màu trắng của tà áo là màu của hy vọng, của tương lai rộng mở, của những ước mơ, hoài bão đang chờ được chinh phục. Ngoài ra, "áo trắng" còn là hình ảnh tượng trưng cho sự tinh khôi, thanh khiết, trong sáng của tâm hồn con người. Tà áo trắng gợi lên vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng cũng rất thanh tao, nhã nhặn. Nó là biểu tượng cho những gì tốt đẹp, cao quý nhất trong tâm hồn con người. Với những ý nghĩa trên, hình ảnh "áo trắng" đã góp phần tạo nên thành công cho bài thơ "Áo trắng". Nó không chỉ là một hình ảnh đẹp, thơ mộng mà còn mang nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc, góp phần thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm.
Hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ đã vẽ nên khung cảnh buổi hẹn hò của đôi lứa yêu nhau thật đẹp đẽ, thơ mộng. Hình ảnh "áo trắng" xuất hiện xuyên suốt hai khổ thơ, trở thành điểm nhấn, thu hút mọi ánh nhìn. Tác giả đã sử dụng hàng loạt những hình ảnh, chi tiết để miêu tả vẻ đẹp của người con gái trong tà áo trắng. Đó là "áo trắng đơn sơ", "mộng trắng trong", "nở bừng ánh sáng", "em đi đến", "gót ngọc dồn hương", "bước tỏa hồng", "em đẹp bàn tay ngón ngón thon", "em duyên đôi má nắng hoe tròn", "em lùa gió biếc vào trong tóc thổi lại phòng anh cả núi non". Những hình ảnh này đã góp phần khắc họa vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết, hồn nhiên, ngây thơ của người con gái. Đồng thời, nó cũng thể hiện tình cảm yêu thương, trân trọng của tác giả đối với người con gái mình yêu.
Bên cạnh đó, hai khổ thơ đầu tiên còn thể hiện tâm trạng bồi hồi, xao xuyến của tác giả khi gặp lại người con gái mình yêu. Hình ảnh "áo trắng" xuất hiện trong tâm trí tác giả như một lời nhắc nhở về những kỉ niệm đẹp đẽ của quá khứ. Nó khiến tác giả nhớ lại những giây phút hạnh phúc, ngọt ngào bên người con gái mình yêu. Tâm trạng của tác giả được thể hiện qua những từ ngữ, hình ảnh giàu sức gợi cảm như "nở bừng ánh sáng", "tỏa hồng", "duyên đôi má", "lùa gió biếc"... Những từ ngữ này đã góp phần thể hiện tâm trạng bồi hồi, xao xuyến, rạo rực của tác giả khi gặp lại người con gái mình yêu.
Như vậy, hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Áo trắng" đã thể hiện thành công vẻ đẹp của người con gái trong tà áo trắng và tâm trạng bồi hồi, xao xuyến của tác giả khi gặp lại người con gái mình yêu. Hình ảnh "áo trắng" là hình ảnh trung tâm, xuyên suốt toàn bộ bài thơ, góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm.