phần:
: i. đọc hiểu (4,0 điểm) đọc văn bản sau: ai và các công nghệ mới nối được sử dụng hỗ trợ cứu hộ cứu nạn như thế naò? (1) công nghệ đang đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ thúc đẩy nhanh các nỗ lực cứu hộ, cứu trợ nhân đaọ, và về lâu dài sẽ giúp các cộng đồng trở nên bền vững hơn. các công nghệ mới nổi đã trở thành một trong những yếu tố chính trong các nỗ lực cứu trợ thiên tai và đã được sử dụng từ đầu những năm 2000. đặc biệt, trận động đất kép có sức tàn phá khủng khiếp xảy ra ở thổ nhĩ kỳ và syria mới đây đã cho thấy vai trò quan trọng của công nghệ trong việc hỗ trợ các nỗ lực cứu trợ ngắn hạn, trung hạn và dài hạn ở các khu vực bị ảnh hưởng bởi thiên tai. khó có thể hình dung được quy mô tàn phá mà hai trận động đất mạnh 7,8 và 7,5 độ richter đã gây ra cho khu vực naỳ. vào ngày 15/2, tổ chức y tế thế giới (who) tuyên bố đây là thảm họa tồi tệ nhất ảnh hưởng đến khu vực 53 quốc gia châu âu trong một thế kỷ qua. tổng thư ký liên hợp quốc antónio guterres đã mô tả đây là một "thảm họa thiên nhiên khủng khiếp" khi đưa ra lời kêu gọi hỗ trợ gọi khẩn cấp dành cho những người bị ảnh hưởng. cả hai quốc gia chịu thiệt hại nặng nề của trận động đất đều đã nhanh chóng nhận được sự hỗ trợ, đóng góp tài chính và các giải pháp từ cứu hộ từ các quốc gia trên toàn thế giới. đặc biệt trong đó là sự hỗ trợ bởi các ứng dụng công nghệ hiện đaị. (2) các công nghệ được sử dụng trong công tác cứu hộ cứu nạn sau trận động đất như thế naò? mạng xã hội (mxh) giúp chia sẻ thông tin quan trọng và tổ chức hỗ trợ một cách nhanh chóng. việc sử dụng phương tiện truyền thông xã hội giúp chia sẻ thông tin quan trọng và tổ chức hỗ trợ một cách nhanh chóng. theo đó, các mxh như facebook, instagram, whatsapp và twitter đã được sử dụng để chia sẻ thông tin quan trọng và kêu gọi hỗ trợ.(...) sử dụng
phần:
câu 1: 1. Văn bản viết về đề tài: Công nghệ và cuộc sống con người. 2. Các ý chính của văn bản là: - Công nghệ đã thay đổi cách chúng ta làm việc và giao tiếp. - Công nghệ mang lại nhiều lợi ích nhưng cũng gây ra một số vấn đề. - Tương lai của công nghệ vẫn còn rất hứa hẹn.
câu 2: 1. Dữ liệu thông tin trong văn bản được trình bày theo cách: - Trình bày bằng số liệu và hình ảnh minh họa.
câu 3: 1. Việc sử dụng tín hiệu phi ngôn ngữ trong đoạn trích trên nhằm mục đích gì? - Mục đích: cung cấp thông tin về sự kiện và quá trình diễn ra sự kiện. 2. Những đặc điểm nào của văn bản thông tin đã được thể hiện qua cách sử dụng tín hiệu phi ngôn ngữ đó? - Đặc điểm: + Văn bản có hình ảnh minh họa trực quan sinh động, dễ hiểu. + Các số liệu chính xác, rõ ràng.
phần:
phần:
câu 5: 2) Vai trò: là câu chủ đề, khái quát được toàn bộ nội dung chính của đoạn văn.
3) - Theo em, tình yêu thương có vai trò vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Tình yêu thương giúp chúng ta trở nên hạnh phúc và vui vẻ hơn trong cuộc sống. Không chỉ vậy, tình yêu thương còn có khả năng chữa lành những vết thương và sai lầm mà chúng ta đã mắc phải. Ngoài ra, nó còn tạo động lực cho chúng ta để vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống. Tóm lại, tình yêu thương đóng một vai trò rất quan trọng trong đời sống tinh thần của mỗi người.
phần:
: Bài viết tham khảo:
"Chiếc lá cuối cùng" là một trong những tác phẩm văn học nước ngoài đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc. Truyện ngắn kể về cuộc sống chật vật của những người hoạ sĩ nghèo: hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với người họa sĩ già Bơ-men. Những khó khăn về vật chất đã vắt kiệt sức sáng tạo, khiến họ lâm vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men suốt bốn chục năm mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà không thực hiện được, đành phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền còn nuôi thân. Giôn-xi bị sưng phổi, bệnh tật và nghèo túng đã lấy nốt của cô niềm tin vào cuộc sống. Chỉ còn lại Xiu mòn mỏi với những bức vẽ và ám ảnh bởi suy nghĩ của Giôn-xi: Cô gái bệnh tật ấy đang đếm từng chiếc lá rơi để chờ định mệnh phán quyết mạng sống của chính mình, với niềm tin khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ ra đi... Không gian cuộc sống của những con người khốn khổ ấy lạnh lẽo u ám như mùa đông, nặng trĩu những buồn lo.
Đáng sợ làm sao khi mỗi ngày trôi đi trong gió tuyết và những cơn mưa lạnh lẽo dai dẳng, những chiếc lá thường xuân tiếp tục rơi xuống, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng để Giôn-xi như nhìn thấy cái chết của mình đang đến gần. Có lẽ ai trong chúng ta cũng cảm thấy rối lòng, bất lực trước một con người đã buông xuôi, chán sống. Bởi thế nhà văn đã tập trung miêu tả khoảnh khắc căng thẳng của Xiu và cụ Bơ-men lúc Giôn-xi đang ngủ: "Họ sợ sệt ngó ra ngoài cửa sổ, nhìn cây thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một lát, chẳng nói năng gì". Có lẽ trong giây phút đó, họ đã nhìn thấy nhánh thường xuân cuối cùng trụi lá rồi chăng? Dường như cùng với cái khắc nghiệt của trời đông, mưa gió, họ có thể đoán trước được điều gì khi Giôn-xi tỉnh dậy vào sáng hôm sau và thấy chiếc lá cuối cùng đã rụng. Trong hoàn cảnh này, người đọc tưởng như Giôn-xi không còn niềm tin vào cuộc sống, nhưng ẩn sâu bên trong tâm hồn yếu đuối ấy lại là sức sống tiềm tàng đến mãnh liệt. Muốn chết nghĩa là còn yêu đời, vì vẫn muốn kéo dài cuộc sống. Đúng là một ý nghĩ điên rồ! Khi ý nghĩ ấy nhen nhóm trong đầu óc Giôn-xi, cô đã quyết định chọn lấy cái chết để giải thoát. Cái chết kia đâu phải là vô lí trong con mắt của những người ở tầng lớp thấp vố, khi họ nghĩ rằng không còn cách nào tiếp tục sống tốt đẹp hơn chết choc. Nhưng trong khi ấy, lại xuất hiện một nhân vật khác - một nhân vật không ngờ tới, một nhân vật thật đáng khâm phục. Đó là ông cụ Bơ-men, một họa sĩ già, cả đời chưa bao giờ vẽ được một bức tranh nào, ông sống cùng tầng với Giôn-xi và Xiu. Ông cụ luôn mơ ước sẽ vẽ được một kiệt tác, nhưng chưa bao giờ thực hiện được, ông luôn kiếm tiền bằng cách làm mẫu vẽ cho những họa sĩ trẻ. Năm đó, cũng như mọi năm, ông cụ Bơ-men mong muốn được cùng những người hàng xóm vui vẻ đón Giáng sinh, nhưng ông lại buồn bã khi nghĩ đến tương lai ảm đạm của Giôn-xi. Chính sự quan tâm chân thành của ông cụ đã khiến Giôn-xi xúc động, nhưng lại khiến cô càng tuyệt vọng hơn. Cô tự nhủ: "Có lẽ bây giờ cụ đã nhận ra rằng căn bệnh này không thể nào chữa khỏi", và cô bắt đầu đếm những chiếc lá thường xuân cuối cùng còn sót lại trên cây, đợi đến khi nào chiếc lá cuối cùng rụng nốt thì cô cũng buông xuôi rời bỏ cuộc sống. Biết được ý nghĩ đó của Giôn-xi, bằng tình thương chân thành của mình, cụ Bơ-men đã âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ nên kiệt tác chiếc lá cuối cùng, để gieo lại niềm hi vọng sống cho Giôn-xi. Người nghệ sĩ già ấy chấp nhận đánh đổi cả tính mạng của mình chỉ để gieo niềm hi vọng, truyền tín hiệu yêu thương tới trái tim bé bỏng của Giôn-xi. Và kiệt tác của cụ Bơ-men đã thành công ngoài sức tưởng tượng. Chiếc lá cuối cùng đã gieo vào lòng cô gái trẻ tội nghiệp tia sáng của niềm tin và hi vọng, đưa cô từ vực thẳm của bệnh tật vươn lên chiến thắng bệnh tật, vượt qua cái chết, hồi sinh một cuộc đời. Kiệt tác ấy là minh chứng cho sự lan tỏa kì diệu của tình yêu thương giữa con người với con người. Nó cũng nhắc nhở chúng ta về giá trị của thái độ sống lạc quan và niềm tin mạnh mẽ vào cuộc sống. Chiếc lá cuối cùng quả là một truyện ngắn rất giàu giá trị nhân văn cao cả, hướng người đọc tới bản tính thiện lương sẵn có trong mỗi con người.