07/01/2025
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
07/01/2025
07/01/2025
Trong đại dịch COVID-19 vừa qua, hàng triệu tấm gương chiến sĩ áo trắng đã không ngừng cống hiến sức lực và tình yêu thương của mình để bảo vệ sức khỏe cộng đồng. Một trong những hình ảnh mà tôi vô cùng trân trọng và khâm phục là câu chuyện về bác sĩ Lê Thị Hồng, một trong những người tiên phong trong việc điều trị bệnh nhân COVID-19 tại Bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội.
07/01/2025
Cô y tá trẻ tuổi với nụ cười tỏa nắng
Em không nhớ rõ tên cô ấy, chỉ biết cô là một y tá trẻ, gương mặt luôn rạng rỡ nụ cười. Em đã xem được một đoạn video về cô trên mạng xã hội. Trong video, cô đang làm việc tại một bệnh viện dã chiến. Mái tóc dài được buộc gọn, đôi mắt sáng ngời, cô nhẹ nhàng chăm sóc từng bệnh nhân Covid-19.
Có những lúc, bệnh nhân hoảng loạn, sợ hãi, cô lại dịu dàng nắm tay họ, nói những lời động viên, an ủi. Có những đêm, cô thức trắng để theo dõi bệnh nhân, pha thuốc, tiêm truyền. Dù vất vả, mệt mỏi, trên khuôn mặt cô vẫn luôn nở nụ cười.
Em rất cảm phục tinh thần trách nhiệm cao của cô. Dù còn trẻ, nhưng cô đã không ngần ngại đối mặt với dịch bệnh nguy hiểm, để bảo vệ sức khỏe cho mọi người. Nụ cười của cô như một tia nắng ấm áp, xua tan đi nỗi sợ hãi của bệnh nhân.
07/01/2025
07/01/2025
hihihihhihihhihhihihihihhhihhihihihihihKể về một sự việc về một chiến sĩ áo trắng trong đại dịch Covid-19
Trong cuộc chiến chống lại đại dịch Covid-19, bên cạnh những chiến sĩ nơi tuyến đầu của quân đội và công an, còn có những tấm gương thầm lặng nhưng vô cùng kiên cường và đáng kính trọng – đó chính là các chiến sĩ áo trắng trong ngành y tế. Họ chính là những người đã không ngừng cống hiến, hy sinh bản thân mình để chăm sóc, cứu chữa những bệnh nhân bị nhiễm Covid-19, dù đối mặt với nguy hiểm và khó khăn không gì có thể đo đếm được. Một trong những hình mẫu mà tôi vô cùng trân trọng và cảm phục là câu chuyện về bác sĩ Lê Thị Thanh Thảo – một bác sĩ tại bệnh viện dã chiến ở TP.HCM.
Bác sĩ Thảo là một trong những tấm gương điển hình của sự hy sinh trong cuộc chiến chống đại dịch. Khi làn sóng Covid-19 thứ tư bùng phát tại TP.HCM, số ca mắc tăng vọt, hệ thống y tế không khỏi bị quá tải. Các bệnh viện dã chiến, nơi tập trung điều trị cho bệnh nhân Covid-19, cần rất nhiều bác sĩ, điều dưỡng và nhân viên y tế để chăm sóc, theo dõi các ca bệnh. Dù có gia đình nhỏ, đang ở trong thời gian nghỉ phép, bác sĩ Thảo đã không ngần ngại xung phong tham gia vào công cuộc chống dịch tại bệnh viện dã chiến.
Với sự quyết tâm, bác sĩ Thảo cùng các đồng nghiệp đã không quản ngại vất vả, làm việc suốt ngày đêm để điều trị cho những bệnh nhân nặng, đồng thời động viên và an ủi các bệnh nhân đang điều trị tại đây. Thời gian làm việc tại bệnh viện dã chiến là một quãng thời gian vô cùng căng thẳng và mệt mỏi, khi bác sĩ Thảo phải đối mặt với không chỉ bệnh tật mà còn với áp lực tâm lý khi liên tục nhận được tin xấu về sự mất mát của những bệnh nhân mình chăm sóc. Dù vậy, bác sĩ Thảo luôn giữ tinh thần lạc quan, khích lệ đồng nghiệp và tạo niềm tin cho bệnh nhân.
Một câu chuyện cảm động mà tôi nhớ mãi là vào một buổi sáng, khi một bệnh nhân trẻ tuổi đang trong tình trạng nguy kịch và không thể qua khỏi. Trước khi bệnh nhân ra đi, bác sĩ Thảo đã dành thời gian ở bên, nắm tay anh và động viên anh không sợ hãi, rằng mọi người đều sẽ nhớ đến anh và cố gắng hết sức để bảo vệ sức khỏe của những bệnh nhân còn lại. Sự tận tâm của bác sĩ Thảo khiến tôi không thể nào quên được hình ảnh đó – một bác sĩ với tấm lòng nhân hậu, hết lòng vì người bệnh, bất chấp sự nguy hiểm của đại dịch.
Nhưng điều đặc biệt ở bác sĩ Thảo không chỉ là lòng nhiệt huyết trong công việc mà còn là tình yêu thương mà chị dành cho mỗi bệnh nhân. Dù môi trường làm việc đầy căng thẳng, thiếu thốn và khắc nghiệt, bác sĩ Thảo vẫn luôn nở nụ cười với mỗi bệnh nhân, làm vơi đi phần nào nỗi lo lắng, sợ hãi của họ. Chị luôn nhắc nhở các đồng nghiệp rằng, đối với mỗi bệnh nhân, ngoài sự chữa trị về thể xác, chúng ta cần phải chăm sóc cả về tinh thần.
Một trong những điều khiến tôi vô cùng cảm động là mặc dù đã phải làm việc trong môi trường đầy căng thẳng, chị Thảo luôn cố gắng giữ gìn sức khỏe và tinh thần của mình. Bác sĩ Thảo kể rằng, mỗi khi có thời gian nghỉ ngơi, chị thường tìm những phút giây để trò chuyện với gia đình qua điện thoại, để họ hiểu rằng chị vẫn khỏe và yêu thương họ. Đây là cách mà chị giữ vững niềm tin vào cuộc sống, vào công việc của mình, dù biết rằng mỗi ngày đều có thể là ngày cuối cùng.
Bác sĩ Lê Thị Thanh Thảo và rất nhiều chiến sĩ áo trắng khác là những tấm gương sáng ngời về lòng dũng cảm, sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến đối với bệnh nhân. Họ chính là những chiến sĩ thầm lặng, làm việc quên mình trong cuộc chiến chống lại đại dịch, không màng đến sự an toàn của bản thân, chỉ để mong sao có thể cứu chữa được nhiều người, đem lại hi vọng cho cộng đồng. Những tấm gương như bác sĩ Thảo không chỉ là niềm tự hào của ngành y, mà còn là niềm tự hào của dân tộc, là những ngọn đuốc soi sáng cho thế hệ trẻ noi theo.
Tóm lại, trong đại dịch Covid-19, có biết bao chiến sĩ áo trắng đã hy sinh và cống hiến hết mình. Câu chuyện về bác sĩ Lê Thị Thanh Thảo là một trong những tấm gương điển hình mà tôi vô cùng trân trọng và cảm phục. Họ là những anh hùng trong thời bình, những người đã chiến đấu không mệt mỏi vì sức khỏe, sự sống của đồng bào và dân tộc, xứng đáng được ghi nhớ và tri ân mãi mãi.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
07/01/2025
07/01/2025
07/01/2025
Top thành viên trả lời