Lê Thị Hoang Anh Đoạn trích "Pháp du hành trình nhật kí" của Phạm Quỳnh mang đậm dấu ấn của thể loại nhật kí với việc ghi chép lại những trải nghiệm, cảm xúc tức thời của tác giả trong chuyến đi. Ngôn ngữ tự nhiên, gần gũi, giàu cảm xúc cá nhân, tập trung vào những chi tiết nhỏ nhặt, những ấn tượng riêng tư về cảnh vật, con người mà tác giả gặp gỡ. Ví dụ, việc tác giả miêu tả cảm giác "chân được dẫm lên bãi cát trắng của bờ biển Nha Trang" hay sự ngạc nhiên khi thấy "các loại cá tôm chưa từng thấy bao giờ" thể hiện rõ tính chất ghi chép trực tiếp, không có sự sắp xếp, hệ thống chặt chẽ về mặt thời gian hay sự kiện như hồi kí.
Ngược lại, đoạn trích "Được bóng du lịch: Viên ba miền đất nước bằng đu xe lửa xuyên Việt" mặc dù cũng kể về một chuyến đi, nhưng lại mang tính chất hồi tưởng, tóm lược hơn. Tác giả tập trung vào việc kể lại sự kiện được chọn đi du lịch, nhấn mạnh vào ý nghĩa của chuyến đi đối với bản thân, ít chú trọng đến việc miêu tả chi tiết cảm xúc hay cảnh vật. Đây là đặc điểm của hồi kí, nơi tác giả nhìn lại quá khứ, chọn lọc những sự kiện quan trọng, có ý nghĩa để kể lại, tạo nên một bức tranh tổng quan hơn là những ghi chép rời rạc như nhật kí. Sự khác biệt này nằm ở mục đích và cách thức thể hiện: nhật kí ghi chép tức thời, hồi kí tổng kết, hồi tưởng.