Nhi Khánh **Câu 1:** Cách hiệp vần trong bốn câu thơ đầu là vần chân (tǎm - nǎm - Xam) và vần lưng (mất - đất).
**Câu 2:** Đặc điểm ngôn ngữ của đoạn thơ là ngôn ngữ bình dân, giàu hình ảnh, sử dụng nhiều từ ngữ mạnh mẽ, cảm xúc (đau, tối tăm, cướp, cắt, lột da, máu...). Ngôn ngữ có tính khẩu ngữ cao, dễ hiểu, gần gũi.
**Câu 3:** Hai câu thơ sử dụng biện pháp ẩn dụ:
* **"Lũ bán nước lột da dân nước"**: "lũ bán nước" là ẩn dụ chỉ bọn phản quốc, kẻ thù của dân tộc. Việc "lột da dân nước" là ẩn dụ cho hành động bóc lột, áp bức tàn bạo của chúng đối với nhân dân. Hình ảnh này khắc họa tội ác, sự tàn nhẫn của kẻ thù một cách mạnh mẽ, gây ấn tượng sâu sắc.
* **"Tan mô cha cũng rước voi giày"**: "rước voi giày" là ẩn dụ chỉ việc tự làm hại mình, tự đưa họa vào thân. Hình ảnh này cho thấy sự ngu dốt, hèn nhát của một bộ phận người dân, không nhận thức được âm mưu của kẻ thù, thậm chí còn giúp sức cho chúng. Sự tương phản giữa "tan mô cha" (sự mất mát, đau thương) và "rước voi giày" (hành động ngu xuẩn) càng làm nổi bật sự bất lực và đau xót của người dân trước cảnh nước mất nhà tan.
**Câu 4:** Đoạn trích thể hiện nỗi đau mất nước, cảnh cơ hàn, bị áp bức bóc lột của nhân dân ta trong thời kỳ nô lệ. Đoạn thơ tố cáo tội ác của giặc ngoại xâm và sự phản bội của những kẻ bán nước, đồng thời thể hiện lòng yêu nước sâu sắc và niềm khao khát độc lập, tự do của tác giả.
**Câu 5:** Để góp phần bảo vệ Tổ quốc, em sẽ: học tập tốt, rèn luyện phẩm chất đạo đức tốt, tích cực tham gia các hoạt động xã hội, tuyên truyền bảo vệ chủ quyền biển đảo, tuân thủ pháp luật, góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh.