chukhanhlinh
Bài thơ "Đi Qua Đời Con" của Bình Nguyên Trang đã khơi gợi trong em nhiều cảm xúc sâu sắc về người bà và mối quan hệ cha mẹ - con cái.
Trước hết, hình ảnh người bà trong bài thơ khiến em cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng và tình yêu thương bao la mà bà dành cho con cháu. Bà là hiện thân của những giá trị giản dị, chân thành trong cuộc sống, là chốn bình yên để con cháu nương tựa. Khi đọc bài thơ, em cảm thấy xúc động, thương nhớ và trân trọng những người bà, người mẹ trong gia đình. Đặc biệt, sự ra đi của bà để lại một khoảng trống lớn, làm em nhận ra rằng những điều thân thuộc bên mình đôi khi không được trân trọng đúng mức cho đến khi mất đi.
Bài thơ cũng khơi gợi cảm xúc về mối quan hệ cha mẹ – con cái. Qua những lời thơ, em thấy tình cảm gia đình được xây dựng trên sự nối tiếp và kế thừa. Tình yêu thương của bà được truyền lại cho cha mẹ, rồi từ đó tiếp tục lan tỏa đến con cháu. Tuy nhiên, em cũng cảm nhận được nỗi tiếc nuối, day dứt của tác giả về những giây phút chưa kịp dành trọn vẹn sự quan tâm cho bà, cho cha mẹ. Điều này khiến em không khỏi chạnh lòng khi nghĩ đến chính mình, tự nhủ rằng cần phải yêu thương và quan tâm nhiều hơn đến cha mẹ khi còn cơ hội.
Bài thơ gợi trong em nỗi buồn man mác về sự trôi chảy của thời gian và những thay đổi không thể cưỡng lại trong cuộc đời. Nhưng đồng thời, nó cũng khơi dậy trong em lòng biết ơn và ý thức trân trọng gia đình. Người bà, người cha, người mẹ chính là những người gắn bó sâu sắc nhất với cuộc đời mỗi người, là cội nguồn của tình yêu thương vô điều kiện.
"Đi Qua Đời Con" đã chạm vào trái tim em bằng những cảm xúc vừa ấm áp, vừa luyến tiếc, nhắc nhở em về giá trị thiêng liêng của gia đình và sự cần thiết phải yêu thương, trân trọng những người thân yêu khi còn có thể.