từ hai khổ thơ sau
“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng.
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy...
Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Chủ tịch Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam ta. Người là ánh sáng soi đường dẫn lối cho nhân dân ta đến với con đường tự do và độc lập. Để tưởng nhớ công lao to lớn của Bác, nhà nước ta đã xây dựng lên lăng để bảo quản thi hài của Người. Hàng năm có rất nhiều du khách tới đây tham quan và viếng lăng. Trong đó có cả những em thiếu nhi nhỏ tuổi cũng được cha mẹ đưa tới đây để tỏ lòng thành kính đối với Bác. Bài thơ "Viếng lăng Bác" của Viễn Phương chính là cảm xúc của tác giả khi lần đầu tiên được vào thăm lăng Bác.
Mở đầu bài thơ là lời giới thiệu đầy thân mật của tác giả:
Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.
Tác giả xưng hô "con-Bác" như tình cảm của một người con đối với người cha ruột thịt của mình. Từ xa xưa, cây tre đã trở thành biểu tượng của làng quê Việt Nam. Hình ảnh hàng tre xuất hiện ngay từ đầu bài thơ gợi nhắc cho chúng ta về hình ảnh làng quê Việt Nam. Dù bão táp mưa sa nhưng cây tre vẫn luôn vươn mình đứng thẳng, hiên ngang. Đó cũng chính là phẩm chất đáng quý của con người Việt Nam. Qua hình ảnh hàng tre, Viễn Phương muốn thể hiện niềm tự hào về đức tính tốt đẹp của con người Việt Nam.
Nhà thơ tiếp tục miêu tả cảnh vật bên ngoài lăng Bác:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...
Câu thơ thứ nhất sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. Mặt trời của thiên nhiên vũ trụ đang tỏa nắng ấm áp khắp muôn nơi. Còn hình ảnh mặt trời trong câu thơ thứ hai chính là Bác Hồ. Nhờ có Bác mà đất nước mới được hòa bình, thống nhất. Nhờ có Bác mà nhân dân ta mới được hưởng cuộc sống yên vui, hạnh phúc. Điệp ngữ "ngày ngày" nhấn mạnh sự tuần hoàn của thời gian. Dòng người nối nhau không dứt vào thăm lăng Bác. Mỗi người đều mang theo nỗi nhớ thương vô vàn dành cho Bác. Tất cả họ cùng chung một tấm lòng thành kính dâng lên Bác những bông hoa tươi thắm nhất.
Khổ thơ cuối cùng là cảm xúc của tác giả khi phải rời xa lăng Bác:
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền Vẫn biết trời xanh là mãi mãi Mà sao nghe nhói ở trong tim!
Dù biết rằng Bác chỉ đang nằm nghỉ ngơi sau bao đêm ngày làm việc vất vả nhưng nhà thơ vẫn cảm thấy đau xót. Bác giống như bầu trời xanh rộng lớn, vĩnh viễn tồn tại. Nhưng dù vậy thì Bác cũng không còn thuộc về thế giới này nữa. Câu thơ cuối cùng diễn tả tâm trạng tiếc nuối của nhà thơ khi phải rời xa lăng Bác.
Bài thơ "Viếng lăng Bác" đã thể hiện được niềm xúc động thiêng liêng, thành kính pha lẫn nỗi xót đau của nhà thơ nói riêng và mọi người nói chung khi đến thăm lăng Bác.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5(0 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.