Thư Huỳnh
Trong đoạn trích Những người đi tới biển của Thanh Thảo, vẻ đẹp của người lính được khắc họa qua hình ảnh những dấu chân và sự hy sinh của tuổi trẻ. Người lính trong bài không chỉ là những cá nhân dấn thân vào chiến tranh mà còn là những con người mang trong mình sự tươi mới, sức sống mãnh liệt của tuổi hai mươi.
- Sự tươi mới và sức sống: Tác giả so sánh tuổi trẻ của người lính với cỏ, một loài cây dẻo dai nhưng cũng mềm yếu, dễ tổn thương. "Mười tám hai mươi sắc như cỏ / Dày như cỏ / Yếu mềm và mãnh liệt như cỏ". Dù yếu mềm nhưng tuổi trẻ luôn mang trong mình một sức mạnh mãnh liệt, sẵn sàng đối mặt với khó khăn, thử thách.
- Hy sinh thầm lặng: “Hoa chuẩn bị âm thầm trong đất / Nơi đó nhất định mùa xuân sẽ bùng lên”. Hình ảnh hoa nở trong đất tượng trưng cho sự hy sinh thầm lặng, những người lính dù phải trải qua những gian khổ nhưng họ tin vào tương lai tươi sáng, rằng sự hy sinh của mình sẽ mang lại thành quả lớn lao cho đất nước.
- Sự tiếc nuối và trân trọng: “Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc?” Đây là câu hỏi thể hiện sự tự vấn của người lính. Họ tiếc nuối tuổi trẻ nhưng hiểu rằng hy sinh vì Tổ quốc là điều tất yếu, là sự lựa chọn không thể khác.
Vẻ đẹp của người lính trong đoạn thơ này chính là sự kết hợp giữa tuổi trẻ tươi mới, sức mạnh tiềm tàng và lòng hy sinh thầm lặng vì đất nước, thể hiện một hình ảnh đẹp đẽ của thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến.