câu 1: Dấu hiệu nhận biết: - Thể thơ tự do vì số tiếng ở mỗi dòng khác nhau. - Vần chân, vần lưng xen kẽ nhau.
câu 2: Câu thơ "biển một bên và em một bên" là câu thơ sử dụng hình ảnh tượng trưng. Hình ảnh này mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc: Biển đại diện cho sự rộng lớn, mênh mông của thiên nhiên, còn em đại diện cho tình yêu, sự ấm áp và gần gũi. Hai hình ảnh đối lập nhau tạo nên một bức tranh tương phản đầy ấn tượng về cuộc sống của người lính.
câu 3: Câu thơ "Biển một bên và em một bên" được lặp đi lặp lại nhiều lần trong bài thơ "Hai sắc hoa Ti-gôn", tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt: - Tạo nhịp điệu đều đặn, du dương, gợi cảm giác về sự luân chuyển của thời gian, của cuộc sống. - Nhấn mạnh sự hiện diện song hành của biển và em, tạo nên một khung cảnh lãng mạn, trữ tình. - Thể hiện tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp của thiên nhiên và tình yêu. - Gợi liên tưởng đến hình ảnh người lính trẻ đang đứng gác nơi biên giới, giữa biển cả mênh mông và bóng dáng người yêu ở quê nhà.
câu 4: Bài thơ "Biển một bên" là một tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Trần Đăng Khoa, được viết vào năm 1981. Bài thơ này đã trở thành một biểu tượng của tình yêu quê hương và sự hy sinh của người lính Việt Nam trong cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Trong bài thơ, đoạn trích "Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng" mang đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về tâm trạng của người lính đang canh giữ biên giới. Hình ảnh "anh đứng gác" gợi lên sự kiên nhẫn, quyết tâm và trách nhiệm của người lính đối với tổ quốc. Anh ấy đứng đó giữa đêm tối, giữa cảnh vật hoang sơ của đảo vắng, để bảo vệ vùng lãnh thổ thiêng liêng của dân tộc. Câu thơ "Trời khuya" tạo nên một khung cảnh tĩnh lặng, u buồn, phản ánh sự cô đơn và khó khăn mà người lính phải đối mặt. Tuy nhiên, trong bối cảnh đó, anh vẫn vững vàng, không nao núng trước mọi thử thách. Dòng thơ cuối cùng "Đảo vắng" nhấn mạnh sự trống trải, hiu quạnh của nơi đây, đồng thời cũng làm tăng thêm nỗi lòng của người lính. Anh đứng đó một mình, giữa biển cả mênh mông, giữa bầu trời đầy sao, nhưng trái tim anh luôn hướng về Tổ quốc. Nét độc đáo về hình thức của đoạn thơ nằm ở việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi hình. Tác giả đã khéo léo kết hợp các hình ảnh thiên nhiên như "biển", "đảo", "trời" để tạo nên một bức tranh hùng vĩ, tráng lệ, đồng thời cũng ẩn chứa nhiều ý nghĩa sâu xa. Về nội dung, đoạn thơ đã khắc họa chân thực hình ảnh người lính Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến. Họ là những người trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết, sẵn sàng hi sinh vì lý tưởng cao đẹp của dân tộc. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, nguy hiểm, họ vẫn luôn giữ vững niềm tin, ý chí chiến đấu, góp phần quan trọng vào thắng lợi của cuộc cách mạng. Tóm lại, đoạn trích "Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng" trong bài thơ "Biển một bên" là một tác phẩm nghệ thuật xuất sắc, thể hiện tài năng và tấm lòng của nhà thơ Trần Đăng Khoa. Nó đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc và góp phần khẳng định vị trí của ông trong nền văn học Việt Nam.
câu 5: Em hoàn toàn đồng tình với quan điểm của tác giả: "Biển một bên và em một bên". Bởi vì hình ảnh người lính biển hiện lên thật đẹp đẽ, lãng mạn mà cũng rất đỗi hào hùng. Họ là những chàng trai trẻ tuổi, mang trong mình nhiệt huyết cách mạng, sẵn sàng hi sinh bản thân để bảo vệ Tổ quốc. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách, họ vẫn luôn lạc quan, yêu đời. Hình ảnh "biển một bên" tượng trưng cho sự rộng lớn, bao la của biển cả, nơi mà người lính biển đang làm nhiệm vụ. Còn "em" chính là người bạn gái ở hậu phương, luôn dõi theo, động viên, tiếp thêm sức mạnh cho họ. Hai hình ảnh này kết hợp với nhau tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp về tình yêu quê hương, đất nước. Nó thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa con người với thiên nhiên, giữa cá nhân với cộng đồng. Đồng thời, nó cũng khẳng định vai trò to lớn của người lính biển trong việc bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc.