Xuân Diệu là một trong những nhà thơ lớn, đặc biệt xuất sắc trong nền văn học Việt Nam. Thơ ông mang đậm chất trữ tình, lãng mạn, thể hiện rõ nét tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống và khát khao được hòa mình vào thiên nhiên, đất trời. Trong đó, bài thơ "Xuân Lòng" là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách sáng tác độc đáo này.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống:
"Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ"
Hình ảnh "lộc giắt đầy quanh lưng", "lộc trải dài nương mạ" gợi lên sự sinh sôi nảy nở, sự phát triển mạnh mẽ của cây cối, hoa lá. Mùa xuân không chỉ là thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới mà còn là thời điểm con người cùng chung tay xây dựng đất nước.
Tiếp theo, nhà thơ miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân qua những hình ảnh cụ thể, sinh động:
"Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao"
Câu thơ sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ "tất cả như" nhằm nhấn mạnh sự khẩn trương, rộn ràng của mọi người khi bước vào mùa xuân. Mọi người đều đang hăng say lao động, cống hiến cho đất nước.
Khổ thơ cuối cùng, nhà thơ bày tỏ niềm tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước:
"Đất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước"
Nhà thơ khẳng định lịch sử hào hùng của dân tộc ta, dù đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, khó khăn nhưng vẫn luôn vững vàng tiến bước về phía trước. Hình ảnh so sánh "đất nước như vì sao" thể hiện niềm tin mãnh liệt vào tương lai tươi sáng của đất nước.
Như vậy, bài thơ "Xuân Lòng" của Xuân Diệu đã thể hiện rõ nét vẻ đẹp của mùa xuân, đồng thời ca ngợi tinh thần yêu nước, ý chí kiên cường của con người Việt Nam. Bài thơ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhịp thơ linh hoạt và giọng điệu tha thiết, chân thành.
Nếu như Xuân Diệu viết về mùa xuân với cảm hứng nồng nàn, đắm say thì Xuân Quỳnh lại có cái nhìn khác về mùa xuân. Bà viết về mùa xuân với tất cả sự trẻ trung, tươi mới và tràn đầy hi vọng. Điều này được thể hiện rõ nét trong bài thơ "Nụ cười xuân".
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh mùa xuân tươi đẹp:
"Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ"
Hình ảnh "lộc giắt đầy quanh lưng", "lộc trải dài nương mạ" gợi lên sự sinh sôi nảy nở, sự phát triển mạnh mẽ của cây cối, hoa lá. Mùa xuân không chỉ là thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới mà còn là thời điểm con người cùng chung tay xây dựng đất nước.
Tiếp theo, nhà thơ miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân qua những hình ảnh cụ thể, sinh động:
"Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao"
Câu thơ sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ "tất cả như" nhằm nhấn mạnh sự khẩn trương, rộn ràng của mọi người khi bước vào mùa xuân. Mọi người đều đang hăng say lao động, cống hiến cho đất nước.
Khổ thơ cuối cùng, nhà thơ bày tỏ niềm tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước:
"Đất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước"
Nhà thơ khẳng định lịch sử hào hùng của dân tộc ta, dù đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, khó khăn nhưng vẫn luôn vững vàng tiến bước về phía trước. Hình ảnh so sánh "đất nước như vì sao" thể hiện niềm tin mãnh liệt vào tương lai tươi sáng của đất nước.
Như vậy, bài thơ "Nụ cười xuân" của Xuân Quỳnh đã thể hiện rõ nét vẻ đẹp của mùa xuân, đồng thời ca ngợi tinh thần yêu nước, ý chí kiên cường của con người Việt Nam. Bài thơ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhịp thơ linh hoạt và giọng điệu tha thiết, chân thành.