phần:
câu 1: . Phương thức biểu đạt chính của văn bản: nghị luận.
. Theo tác giả, thế nào là keo kiệt, thế nào là tiết kiệm?
- Keo kiệt là hà tiện quá mức, thường thể hiện ra bên ngoài một cách xấu xí.
- Tiết kiệm là chi tiêu đúng mực, phù hợp với điều kiện hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội.
. Tác dụng của phép so sánh: nhấn mạnh vai trò to lớn của việc tiết kiệm.
. Em có đồng tình với ý kiến: "một người tiết kiệm thì có khả năng dự trữ vật chất ở mức an toàn cho cá nhân, cho những người anh ta có trách nhiệm, và xa hơn là cộng đồng, xã hội anh ta thuộc về" không? Vì sao?
- Đồng tình.
- Vì khi biết tiết kiệm, chúng ta sẽ tích lũy được tài sản, tiền bạc,... để phục vụ cho nhu cầu thiết yếu của bản thân, gia đình và góp phần phát triển đất nước.
. Bài học em rút ra được từ đoạn trích: cần phải biết tiết kiệm.
câu 2: . Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là nghị luận.
. Theo tác giả, khái niệm tiết kiệm bị tráo qua tráo lại và rốt cuộc người trẻ đang là nạn nhân.
. Tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê: nhấn mạnh ý nghĩa của việc tiết kiệm.
. Nội dung chính của đoạn trích là bàn về vấn đề tiết kiệm và keo kiệt.
. Em đồng tình với quan điểm của tác giả: Một người trẻ sống tiết kiệm sẽ đủ bản lĩnh để không rơi vào sự bấn loạn sợ bị đánh giá nọ kia, và trên hết tự bản thân họ không dùng thước đo vật chất để tự định vị mình.
câu 3: Trả lời : Việc tác giả đưa ra những dẫn chứng trong đoạn (2) nhằm mục đích nhấn mạnh rằng khi chúng ta biết cách chi tiêu hợp lí, đúng đắn thì mới gọi là tiết kiệm.
câu 4: Thái độ của người viết được thể hiện trong đoạn trích là: phê phán thói keo kiệt, đề cao đức tính tiết kiệm.
câu 5: Đọc đoạn trích, xác định vấn đề nghị luận: Quan niệm về tiết kiệm và keo kiệt. Từ đó rút ra ý kiến của tác giả: Tiết kiệm giúp mỗi con người thực hiện được sứ mệnh nhỏ, trung và lớn. Một người tiết kiệm thì có khả năng dự trữ vật chất ở mức an toàn cho cá nhân, cho những người anh ta có trách nhiệm, và xa hơn là cộng đồng, xã hội anh ta thuộc về. Chỉ ít là không gây xáo trộn cho đời sống xã hội, bình ổn thị trường, và không làm lãng phí các nguồn lực vật chất từ thiên nhiên hay tạo ra bởi con người...
Quan niệm của tác giả về hai khái niệm keo kiệt và tiết kiệm bị trao đổi và cuối cùng người trẻ đang là nạn nhân. Tác giả khẳng định tiết kiệm là phẩm chất cần thiết của người trẻ. Người trẻ biết tiết kiệm sẽ đảm bảo cuộc sống của mình và góp phần phát triển đất nước.
. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là nghị luận.
. Theo tác giả, tiết kiệm giúp mỗi con người thực hiện được sứ mệnh nhỏ, trung và lớn. Đó là:
- Sứ mệnh nhỏ: Dự trữ vật chất ở mức an toàn cho cá nhân, cho những người anh ta có trách nhiệm, và xa hơn là cộng đồng, xã hội anh ta thuộc về.
- Sứ mệnh trung: Bình ổn thị trường, không làm lãng phí các nguồn lực vật chất từ thiên nhiên hay tạo ra bởi con người.
- Sứ mệnh lớn: Góp phần phát triển đất nước.
. Trong đoạn trích, tác giả phê phán quan niệm: Cho bằng người ta. Đây là quan niệm sai lầm của một số bạn trẻ hiện nay. Họ luôn muốn theo đuổi xu hướng mới, thích thể hiện bản thân trước đám đông. Điều này dẫn đến việc họ sẵn sàng chi tiêu hoang phí, mua sắm đồ đạc đắt tiền dù không cần thiết. Hậu quả là họ phải gánh chịu nợ nần chồng chất, ảnh hưởng đến cuộc sống và tương lai của bản thân.
Tác giả cho rằng, tiết kiệm là một đức tính tốt đẹp của con người. Tiết kiệm giúp chúng ta có cuộc sống ổn định, tránh được những rủi ro tài chính. Đồng thời, tiết kiệm cũng góp phần xây dựng một xã hội phồn vinh, giàu mạnh.
. Để hình thành thói quen tiết kiệm, mỗi người cần thực hiện những điều sau đây:
- Lập kế hoạch chi tiêu hợp lý: Trước khi mua bất cứ thứ gì, hãy cân nhắc kỹ lưỡng xem nó có thực sự cần thiết hay không. Nếu cần thiết, hãy tìm cách mua hàng giảm giá, khuyến mãi,...
- Sử dụng tiền một cách hiệu quả: Hãy ưu tiên sử dụng tiền cho những mục đích quan trọng như học tập, sức khỏe, gia đình,... Tránh tiêu xài hoang phí vào những thú vui vô bổ.
- Tiết kiệm tiền: Hãy dành ra một khoản tiền tiết kiệm hàng tháng để phòng khi gặp khó khăn. Khoản tiền này nên được gửi vào ngân hàng hoặc quỹ tiết kiệm uy tín.
. Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm "Cho bằng người ta" trong thời đại ngày nay. Xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu của con người cũng ngày càng tăng cao. Vì vậy, nếu chúng ta không cố gắng vươn lên, nỗ lực phấn đấu thì rất dễ bị tụt hậu. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần phân biệt rõ ràng giữa tiết kiệm và keo kiệt. Keo kiệt là hành vi tiết kiệm quá mức, thậm chí là hà tiện, ích kỷ. Còn tiết kiệm là hành vi sử dụng tiền bạc, thời gian, công sức một cách hợp lý, hiệu quả.
phần:
câu 1: Trong xã hội hiện đại, lối sống tạm bợ của giới trẻ đã trở thành một vấn đề đáng lo ngại. Tôi hoàn toàn không đồng tình với lối sống này bởi nó mang đến rất nhiều hậu quả tiêu cực đối với cả bản thân họ lẫn cộng đồng.
Đầu tiên, lối sống tạm bợ khiến cho giới trẻ dễ dàng đánh mất đi cơ hội phát triển bản thân. Khi không có mục tiêu rõ ràng, không nỗ lực phấn đấu để đạt được ước mơ, họ sẽ dễ dàng bỏ cuộc khi gặp phải khó khăn. Điều này dẫn đến việc họ sẽ mãi mắc kẹt trong vòng xoáy của sự tạm bợ, không bao giờ có thể vươn lên và đạt được thành công.
Thứ hai, lối sống tạm bợ cũng ảnh hưởng xấu đến mối quan hệ xã hội của giới trẻ. Họ thường thiếu trách nhiệm với gia đình, bạn bè và cộng đồng. Việc không có mục tiêu chung, không có kế hoạch dài hạn khiến cho họ dễ dàng rời bỏ mối quan hệ, gây ra sự cô lập và xa lánh từ những người xung quanh.
Cuối cùng, lối sống tạm bợ còn ảnh hưởng đến sức khỏe tâm lý của giới trẻ. Việc thường xuyên thay đổi môi trường sống, công việc hoặc nơi cư trú khiến cho họ luôn cảm thấy bất ổn và không yên tâm. Điều này gây ra căng thẳng, lo lắng và ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của họ.
Để giải quyết vấn đề này, chúng ta cần tạo ra một môi trường thuận lợi để khuyến khích giới trẻ đặt ra mục tiêu và nỗ lực thực hiện chúng. Chúng ta cần giúp họ hiểu rằng, để đạt được thành công, họ cần phải kiên nhẫn, chăm chỉ và không ngừng học hỏi. Ngoài ra, chúng ta cũng cần giúp họ nhận thức được tầm quan trọng của việc xây dựng mối quan hệ lâu dài và bền vững.
Trong tổng thể, lối sống tạm bợ của giới trẻ là một vấn đề nghiêm trọng cần được giải quyết. Chúng ta cần nhìn nhận và hành động để giúp họ thoát khỏi tình trạng này, nhằm tạo ra một tương lai tươi sáng và bền vững cho thế hệ trẻ. [/INST]