Trương Gia Hòa là một nữ thi sĩ có những vần thơ nhẹ nhàng, đầy nữ tính. Thơ bà thường viết về những tình cảm gần gũi, bình dị trong đời sống gia đình và cuộc sống thường ngày, với lối viết không cầu kì mà giản dị, tự nhiên. Bài thơ Chung một dòng sông được sáng tác năm 1994, in trong tập thơ chung môt dòng sông do Nhà xuất bản Văn học ấn hành năm 2005. Bài thơ nói lên nỗi niềm tâm sự của người lính về nỗi nhớ thương quê nhà, nhớ thương người mẹ già, người vợ hiền ở quê hương. Xa quê nên nỗi nhớ càng thêm da diết, cồn cào. Trong bài thơ, bốn khổ thơ đầu là nỗi nhớ thương quê nhà, còn bốn khổ thơ sau là tình cảm gia đình đằm thắm, tình vợ chồng thủy chung.
Bài thơ mở ra với hình ảnh cây mận (cây mơ), gợi lên không gian làng quê thân thuộc. Từ đó, tác giả nhắc đến hình ảnh người mẹ già và người chị, tạo nên một bức tranh quê hương đầy xúc động. Cây mận (cây mơ) như là biểu tượng của quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng cũng đầy xót xa. Tác giả đã khéo léo kết nối giữa hình ảnh cây mận và hình ảnh người mẹ, người chị, để thể hiện tình yêu quê hương và nỗi nhớ thương da diết.
Con đường đất đỏ với những dấu chân mòn mỏi gợi lên cuộc sống vất vả, lam lũ của người dân quê. Dòng sông quê hương là nơi chứng kiến những vui buồn của cuộc đời, là nhân chứng cho lịch sử của quê hương. Qua những hình ảnh ấy, tác giả thể hiện tình cảm gắn bó, tha thiết với quê hương.
Người mẹ được miêu tả với những phẩm chất tốt đẹp, tần tảo, chịu thương chịu khó. Bà là biểu tượng của người phụ nữ Việt Nam truyền thống, luôn lo lắng cho con cái. Hình ảnh người mẹ ngồi bên bậc cửa, nhìn xa xăm thể hiện nỗi nhớ nhung, mong chờ con trở về. Người chị được miêu tả với vẻ đẹp dịu dàng, đảm đang. Chị là người phụ nữ Việt Nam hiện đại, năng động nhưng vẫn giữ được nét truyền thống. Hình ảnh chị gánh hàng rong trên vai, đi qua những con đường quen thuộc thể hiện tình cảm gắn bó với quê hương.
Bài thơ "Chung một dòng sông" của Trương Gia Hòa đã thể hiện nỗi nhớ thương quê nhà và tình cảm gia đình sâu sắc. Bằng cách sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh mộc mạc, tác giả đã khắc họa thành công hình ảnh quê hương và những người thân yêu. Bài thơ mang đậm chất trữ tình, thể hiện tình yêu quê hương và tình cảm gia đình sâu sắc của tác giả.