phần:
câu 1: Chủ đề: Câu chuyện xoay quanh một bức tranh tường cũ kỹ, bạc màu theo thời gian. Bức tranh này là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ của nhiều thế hệ học trò. Ngôi kể: Ngôi thứ nhất (người họa sĩ).
câu 2: - Xét về mục đích nói: Những câu in đậm là câu trần thuật.
- Tác giả sử dụng kiểu câu này để bộc lộ cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật "tôi" khi nhớ lại những ngày tháng còn đi học trong căn phòng trọ cũ kĩ.
câu 3: Nhan đề “Chiều dày của bức tường” gợi cho ta suy nghĩ về chiều dài thời gian, không gian. Bức tường là chứng nhân lịch sử, lưu giữ bao kí ức, cảm xúc của con người trong suốt quá trình phát triển của đất nước.
câu 4: Câu văn "Nhưng với tôi bao giờ chiếc lá phong vẫn cứ ở chỗ đó, ở chỗ của nó" đã thể hiện thái độ trân trọng, nâng niu đối với những kỉ niệm.
câu 5: Trong cuộc sống này, ai cũng từng trải qua nhiều thăng trầm, biến đổi. Và dù thời gian trôi đi nhanh chóng, chúng ta vẫn không ngừng tích lũy kiến thức, kinh nghiệm và cả những niềm vui lẫn nỗi buồn. Tất cả những điều đó được gọi chung là ký ức. Vì vậy, chúng ta cần biết trân trọng ký ức, kỷ niệm của chính mình.
Ký ức là tất cả những gì đã qua, không thể lấy lại được. Nó bao gồm cả niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc hay khổ đau... Trân trọng ký ức là sự nâng niu, gìn giữ cẩn thận những khoảnh khắc đáng nhớ trong quá khứ. Điều này mang lại ý nghĩa lớn lao cho cuộc sống của mỗi người. Nhờ vào ký ức, chúng ta thêm yêu cuộc sống, biết hướng về tương lai nhưng vẫn lưu luyến quá khứ.
Mỗi người đều có những ký ức riêng, gắn liền với cuộc sống cá nhân. Đó có thể là những kỷ niệm tuổi thơ bên gia đình, bạn bè, thầy cô; là tình cảm đôi lứa; là công việc, sự nghiệp; là những chuyến du lịch khám phá vùng đất mới… Ký ức có thể vui, có thể buồn, nhưng tất cả đều góp phần tạo nên con người hiện tại. Một ví dụ điển hình là ca khúc “Những ngọn nến cháy” của nhạc sĩ Ngọc Lễ, gợi nhắc về tình mẫu tử thiêng liêng: “Một ngày bỗng nhiên mẹ lão hóa, như trái chín trên cành, rám nắng rồi tàn, phai sắc màu.”
Nếu đánh mất ký ức, chúng ta sẽ đánh mất bản thân. Giống như nhân vật Trương Ba trong vở kịch nổi tiếng “Hồn Trương Ba da hàng thịt”, ông bị hoán đổi linh hồn, phải sống nhờ thân xác anh hàng thịt. Từ đó, Trương Ba gặp nhiều rắc rối, đau khổ vì phải sống giả, không đúng với bản thân. Nếu đánh mất ký ức, chúng ta sẽ trở thành kẻ vô danh, lạc lõng, vô nghĩa giữa dòng đời xuôi ngược.
Vì vậy, chúng ta cần biết trân trọng ký ức. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là mãi đắm chìm trong quá khứ. Chúng ta cần cân bằng giữa quá khứ và hiện tại, tương lai. Hãy học cách tha thứ cho bản thân và người khác, giữ tâm hồn thanh thản, bình yên để tận hưởng cuộc sống.
Tóm lại, mỗi người cần biết trân trọng ký ức bởi nó là một phần quan trọng làm nên con người hiện tại. Đồng thời, chúng ta cũng cần tự hào về những gì mình đang có và tiếp tục cố gắng vì tương lai phía trước.