Hoàng Nhung
Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Bài thơ trên được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật. Đây là một thể thơ cổ điển của văn học Trung Quốc, bao gồm tám câu, mỗi câu bảy chữ.
Câu 2. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ bắt nguồn từ đâu?
Cảm hứng chủ đạo của bài thơ bắt nguồn từ quá trình gian nan rèn luyện để đạt được thành công. Tác giả dùng hình ảnh "gạo giả" để nói về sự khó khăn, thử thách mà con người phải trải qua để trở thành "ngọc", qua đó thể hiện tư tưởng triết lý về sự rèn giũa và trưởng thành.
Câu 3. Nêu hiệu quả của thao tác so sánh được sử dụng trong bài thơ.
Thao tác so sánh trong bài thơ giúp tác giả làm nổi bật sự tương đồng giữa quá trình rèn luyện của con người và gạo khi bị giã, từ đó nhấn mạnh sự đau đớn, gian nan mà con người phải trải qua để đạt được thành công. So sánh này vừa cụ thể hóa, vừa làm rõ tư tưởng triết lý về sự kiên trì, nỗ lực trong cuộc sống.
Câu 4. Dấu ấn cổ điển và hiện đại được thể hiện trong bài thơ.
- Dấu ấn cổ điển: Bài thơ sử dụng hình thức thất ngôn bát cú (công thức thơ cổ điển), cùng với hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng đặc trưng của thơ cổ. Việc dùng hình ảnh "gạo giả" để ví với quá trình rèn giũa của con người là một đặc điểm trong thơ cổ điển, khi dùng những hình ảnh quen thuộc trong đời sống để thể hiện những triết lý sâu xa.
- Dấu ấn hiện đại: Tư tưởng trong bài thơ thể hiện sự gần gũi và tính triết lý cao, là sự khẳng định giá trị của gian nan, thử thách trong quá trình phát triển của con người. Điều này thể hiện một tư tưởng hiện đại về sự tự lực, tự rèn luyện và phát triển bản thân.
Câu 5. So sánh sự giống và khác biệt về tinh thần triết lý giữa bài "Nghe tiếng giã gạo" và bài "Đi đường".
- Giống nhau: Cả hai bài thơ đều thể hiện tinh thần lạc quan, kiên cường, không khuất phục trước khó khăn. Bài "Nghe tiếng giã gạo" dùng hình ảnh gian nan trong quá trình rèn giũa gạo để nói về con đường gian khổ của con người. Bài "Đi đường" cũng thể hiện sự kiên trì, vững bước trước những thử thách khi đối diện với những đỉnh núi cao, trập trùng.
- Khác nhau: Trong bài "Nghe tiếng giã gạo", sự gian khổ được miêu tả một cách trực tiếp với hình ảnh gạo bị giã đau đớn, cho thấy một quá trình rèn luyện đau đớn nhưng cần thiết để thành công. Trong khi đó, bài "Đi đường" lại nhấn mạnh sự vươn lên và tầm nhìn rộng lớn qua việc vượt qua núi cao, như một hành trình của con người trên đường đời. "Đi đường" tập trung nhiều vào sự phấn đấu và niềm tin vào tương lai, còn "Nghe tiếng giã gạo" lại nói về sự cần thiết của khó khăn trong việc mài giũa bản thân.