câu 1: Thể thơ tự do Dấu hiệu : số chữ , vần, nhịp
câu 2: Cách gieo vần ở khổ thơ thứ 2 là vần chân, các tiếng cuối của và cùng vần với nhau (ngỏ - ơi).
câu 3: Trong khổ thơ thứ hai, tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa với hình ảnh "vỗ về" và "giận dỗi".
* "Vỗ về": Tác giả nhân hóa hành động "vỗ về" vốn là hành động của con người lên "lệ mặn ướt đôi môi", thể hiện sự an ủi, yêu thương của mẹ dành cho con khi con buồn bã vì mất mẹ. Hình ảnh này gợi tả tình cảm sâu sắc, ấm áp mà mẹ dành cho con, đồng thời tạo nên sự gần gũi, thân thuộc giữa mẹ và con.
* "Giận dỗi": Tác giả nhân hóa trạng thái "giận dỗi" thường thấy ở trẻ em vào "thu mình trong góc tối", thể hiện nỗi cô đơn, buồn bã của con khi thiếu vắng mẹ. Hình ảnh này khiến người đọc cảm nhận được sự trống trải, hụt hẫng của đứa trẻ khi phải đối mặt với thực tế mất mát.
Tác dụng của phép nhân hóa:
* Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, giúp người đọc dễ dàng hình dung ra tâm trạng của con khi mất mẹ.
* Thể hiện tình cảm sâu nặng, sự gắn bó mật thiết giữa mẹ và con.
* Tạo nên sự đồng cảm, chia sẻ với nỗi đau của con, đồng thời khẳng định giá trị thiêng liêng của tình mẫu tử.
câu 4: Nhân vật trữ tình trong "Xuân Xưa" là người con, đang hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ bên cạnh mẹ. Cảm xúc trong "Xuân Nay" cũng chính là nỗi buồn, sự tiếc nuối khi đã mất đi người thân yêu nhất.
câu 5: Câu thơ "Con không mẹ như buồm trắng mong manh" sử dụng biện pháp so sánh, ví von tình trạng thiếu vắng người mẹ với hình ảnh cánh buồm trắng mong manh giữa biển khơi rộng lớn. Cánh buồm trắng là biểu tượng của sự đơn độc, nhỏ bé và dễ bị tổn thương trước những thử thách khắc nghiệt của thiên nhiên. Hình ảnh này gợi lên cảm giác cô đơn, bất lực và cần được che chở.
Câu thơ thể hiện nỗi buồn sâu sắc khi thiếu vắng người mẹ. Người con cảm thấy bơ vơ, lạc lõng, giống như chiếc buồm trắng đơn độc giữa đại dương bao la. Sự thiếu vắng tình yêu thương, sự chăm sóc của mẹ khiến người con trở nên yếu đuối, dễ bị tổn thương hơn trước những khó khăn trong cuộc sống.
Bên cạnh đó, câu thơ cũng ẩn chứa thông điệp về giá trị của tình mẫu tử. Mẹ là chỗ dựa vững chắc, là nguồn động viên tinh thần to lớn giúp con vượt qua mọi khó khăn. Khi thiếu vắng mẹ, con sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách, nhưng đồng thời cũng phải tự trưởng thành và mạnh mẽ hơn để vươn lên trong cuộc sống.