Bài thơ "Làng quê" của Nguyễn Quang Thiều là một bức tranh đẹp về cuộc sống bình dị, yên ả của làng quê Việt Nam. Tác phẩm được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ quy tắc về độ dài và nhịp điệu của từng câu thơ. Tuy nhiên, bài thơ vẫn có sự cân đối về số lượng chữ cái trong từng dòng thơ, tạo nên một nhịp điệu nhẹ nhàng, du dương.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh "đêm khuya", gợi lên khung cảnh tĩnh lặng, thanh bình của làng quê. Trong không gian yên tĩnh ấy, ta nghe thấy tiếng dế kêu rả rích, tiếng gió thổi xào xạc, tiếng chim hót líu lo,... Tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc du dương, êm ái. Tiếp theo, tác giả miêu tả vẻ đẹp của làng quê qua những hình ảnh cụ thể, sinh động. Đó là cánh đồng lúa chín vàng ươm, trải dài bất tận; là dòng sông uốn lượn quanh co, hiền hòa; là ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, nằm san sát nhau,... Tất cả tạo nên một bức tranh làng quê Việt Nam thật đẹp, thật thơ mộng. Cuối cùng, tác giả bày tỏ tình cảm yêu mến, gắn bó với làng quê. Tình cảm ấy được thể hiện qua những câu thơ đầy tha thiết, xúc động.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ,... Các biện pháp tu từ này đã góp phần làm cho bài thơ thêm sinh động, hấp dẫn, dễ đi vào lòng người đọc. Ngoài ra, bài thơ cũng sử dụng ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống thường ngày. Điều này giúp cho bài thơ dễ dàng tiếp cận với đông đảo độc giả.
Tóm lại, bài thơ "Làng quê" của Nguyễn Quang Thiều là một tác phẩm hay, thể hiện tình yêu quê hương đất nước sâu sắc của tác giả. Bài thơ đã khắc họa thành công vẻ đẹp bình dị, yên ả của làng quê Việt Nam, đồng thời khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến.