câu 1: Truyện "Bà bán bỏng cổng trường tôi" được kể theo ngôi thứ nhất.
câu 2: Đề 3: . Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là miêu tả.
câu 3: Câu hỏi: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là gì? [/INST] Tự sự
câu 4: . Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.
. Theo tác giả, nguyên nhân khiến hàng bỏng của bà bán bỏng ế khách là do: Tin đồn thất thiệt rằng bà bán bỏng bị ho lao, có thể lây nhiễm.
. Em hiểu cụm từ "ho lao" nghĩa là gì?
Ho lao là bệnh phổi mãn tính do vi khuẩn Mycobacterium tuberculosis gây ra. Bệnh này đặc trưng bởi ho mạn tính kéo dài hơn ba tuần, có hoặc không kèm theo sốt và đổ mồ hôi ban đêm. Ho lao là một trong những nguyên nhân phổ biến nhất gây tử vong do nhiễm trùng trên toàn cầu.
. Tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn: "Mẹ tôi không mắng tôi về việc ấy mà lại trách tôi chuyện khác kia. Mẹ baỏ: - con giúp đỡ người nghèo là đúng, nhưng con thử nghĩ xem, với số tiền mua rau ấy bà già chỉ sống được một bưã, còn bữa sau thì sao? đáng lẽ trước kia con và các bạn con đừng tung cái tin "bà bán bóng ho lao" ra thì chắc bà vẫn sống được tử tế. đằng naày, vô tình con và các bạn con đã hại bà âý. các con chưa hiểu được đâu. một người già mà phải đói khát thì khổ đến thế naò..." là: Nhấn mạnh hậu quả khôn lường của việc tung tin đồn thất thiệt.
. Qua truyện ngắn, em rút ra bài học gì cho bản thân?
Bài học rút ra: Không nên tung tin đồn thất thiệt vì nó có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho người khác.
câu 5: Đề 3:
i. Đọc - hiểu (4,0 điểm):
Đọc văn bản sau:
Bà bán bỏng cổng trường tôi
(Lược trích một đoạn: Trước cổng trường nhân vật tôi có bà bán bỏng tóc bạc phơ, lưng còng, rất hiền hậu. Bà bán hàng thường thêm bỏng cho lũ trẻ nên đứa nào cũng thích mua hàng của bà. Một hôm, thằng Tòng béo lớp tôi phao tin đồn là bà bán bỏng bị ho lao, có thể lây nhiễm. Thế là bọn bạn lớp tôi không còn ra mua hàng cho bà như trước. Tin đó truyền đi khắp trường, hàng bỏng của bà bị ế đến mấy ngày không bán nổi. Thế rồi bà bán bỏng không bán bỏng ở cổng trường nữa. Tôi và lũ bạn cũng chẳng ai nhớ tới bà, chúng tôi chuyển sang mua ô mai, táo dầm...)
Một hôm mẹ tôi sai tôi ra chợ mua mở rau. Tôi bỗng gặp bà bán bỏng, nhìn bà gầy nhiều, lưng còng hẳn xuống, quần áo rách rưới, bà chống gậy và đeo một cái bị đi vào hàng cơm, bà lấy trong bị ra một cái bánh mì khô và nói gì nho nhỏ với bà hàng cơm, nghe không rõ. Tôi chỉ nghe tiếng quát mắng to tướng của bà hàng cơm: “Nướng nhanh lên mà đi cho khuất mắt. Trông người chả ra người, như con gà rù thể kia mà ám hàng người ta thì làm sao người ta bán được...”
Trông người chả ra người, như con gà rù thể kia mà ám hàng người ta thì làm sao người ta bán được...
trở lại với bà bán bỏng, bà lật đật đến gần bếp lò run rẩy nhét cái bánh mì vào phía dưới lò. Chứng kiến tất cả cái cảnh ấy tự nhiên tôi thấy thương bà quá. Tôi chạy lại gần bà, ấn vội vào tay bà số tiền mẹ tôi đưa mua rau rồi chạy vụt về. Tôi về nhà kể lại với mẹ mọi việc, mẹ tôi không mắng tôi về việc ấy mà lại trách tôi chuyện khác kia. Mẹ baỏ: “Con giúp đỡ người nghèo là đúng, nhưng con thử nghĩ xem, với số tiền mua rau ấy bà già chỉ sống được một bữa, còn bữa sau thì sao? Đáng lẽ trước kia con và các bạn con đừng tung cái tin “bà bán bỏng ho lao” ra thì chắc bà vẫn sống được tử tế. Đằng này, vô tình con và các bạn con đã hại bà âý. Các con chưa hiểu được một người già mà phải đói khát thì khổ đến thế nàò... Mẹ còn nói nhiều nhiều nữa nhưng thấy tôi rân rấn nước mắt nên mẹ thôi. Mẹ lại đưa tiền cho tôi đi mua rau. Hôm sau đến lớp tôi kể cho các bạn nghe mọi sự việc, kể cả chuyện mẹ tôi đã mắng tôi như thế nàò. Các bạn nghe mà ai cũng bùi ngùi cảm thấy mình có lôị, bỗng có bạn lên tiếng: “Thế ai bảo cậu Tùng là bà ấy ho lao? Ai bảo? Ai bảo?... Tất cả nhao lên như muốn lên án Tùng. - Tôi nghe chưa chính xác mà đã noí. Cậu ác thế! Ác thế! - Khổ thân bà âý. - Một bạn noí. - Làm thế nào để giúp bà ấy bây giờ? Hay là góp tiền lại đem cho bà âý. - Làm thế chẳng được đâu. - tôi noí. - Mẹ tớ bảo là khi bà ấy ăn hết số tiền mình cho thì bà ấy lại đoí. hay là khi nào tớ gặp bà ấy tớ sẽ baỏ: “bà cứ bảnỏng đi chúng cháu lại mua cho bà” mà tất cả chúng mình phải mua của bà ấy kìa, bảo cả bọn lớp khác nưã.” - ừ, phải đâý! - một bạn noí. - Tất cả. - tất cả. - các bạn đồng thanh tán thành. Có bạn lại còn đề ra mình sẽ ăn sáng bằng bỏng. (Theo Xuân Quỳnh, Trời xanh của mỗi người, NXB Kim Đồng, 2017, tr. 99-106)
. Qua câu chuyện trên, em rút ra những bài học gì cho bản thân ? Trả lời:
Qua câu chuyện trên, em rút ra những bài học cho bản thân:
+ Không nên tin vào những lời đồn thổi thiếu căn cứ.
+ Cần biết quan tâm, chia sẻ, yêu thương mọi người xung quanh.
+ Biết nhận lỗi và sửa chữa lỗi lầm của mình.