Nhắc đến tác giả Nguyễn Nhật Ánh thì chúng ta sẽ nhớ ngay tới phong cách viết đơn giản, hóm hỉnh, luôn tạo ra sức cuốn hút đặc biệt với độc giả. Những tác phẩm tiêu biểu của ông có thể kể đến như "Trước vòng chung kết", "Chuyện cổ tích dành cho người lớn", "Kính vạn hoa",... Trong số đó, tôi ấn tượng nhất là tác phẩm "Ăn trộm táo".
Truyện ngắn "Ăn trộm táo" kể về câu chuyện của cậu bé Cu Mùi cùng với người bạn của mình là chú dế lửa. Đó là một câu chuyện xảy ra khi Cu Mùi còn nhỏ, với trò nghịch ngợm của trẻ em như ăn trộm táo nhà hàng xóm. Tuy rằng chỉ là ăn trộm một trái táo thôi nhưng cái tâm của Cu Mùi chẳng hề xấu. Chỉ là cậu muốn bảo vệ cho chú dế lửa nhỏ bé của mình. Nhưng cuối cùng, cậu vẫn bị người đời mắng mỏ, chửi bới. Và để bảo vệ cho đứa con của mình, mẹ Cu Mùi đã đứng lên và chịu đựng dèm pha của thiên hạ. Qua câu chuyện này, tác giả nhắn nhủ chúng ta đừng bao giờ trốn tránh hay đổ lỗi, hãy dũng cảm nhận sai lầm và tìm cách sửa chữa.
Câu chuyện mở đầu bằng một câu rất hài hước và đáng yêu, đúng với tính cách trẻ thơ hồn nhiên của Cu Mùi: "Tôi sinh ra trên trần đất cả là để ăn vụng, trộm cắp, đánh lộn và chơi bời". Cậu bé đã liệt kê ra tất cả những thứ mình sẽ làm trong suốt tuổi thơ của mình. Và hành động đầu tiên cậu đã làm là ăn trộm táo nhà hàng xóm. Chỉ vì muốn bảo vệ cho chú dế lửa nhỏ bé đang mắc lưới mà người hàng xóm bắt được, cậu bé đã bất chấp nguy hiểm để cứu chú dế. Có lẽ ai trong chúng ta cũng từng có một lần ăn trộm, nhưng đó là những thứ có giá trị lớn hơn rất nhiều so với một quả táo. Điều đó thể hiện sự gan dạ, sẵn sàng làm mọi thứ để bảo vệ cho công lý, lẽ phải mà cậu bé Cu Mùi hướng tới.
Sau khi ăn trộm táo, cậu bé đã chạy thục mạng về nhà và chuyền tay quả táo cho người cha của mình. Rồi cứ thế, quả táo truyền tay hết người này đến người khác trong gia đình. Cuối cùng, khi bố cậu bé tức giận quá mới cầm chiếc roi chuẩn bị quất vào mông cậu bé, thì mẹ cậu mới cất lời: "Đủ rồi đấy. Cháu nó vừa làm được một việc tốt...". Chỉ một lời nói ấy thôi, nhưng đã cho chúng ta thấy sự yêu thương, thấu hiểu con cái của bà mẹ. Mẹ đã nhìn thấy đứa con trai bé bỏng của mình làm được một việc tốt, dù đó là một việc đơn giản. Nhưng nếu không có lòng yêu thương, trân trọng cái tốt nhỏ bé thì sao có thể nhìn thấy được?
Bằng lối kể chuyện tự nhiên, hấp dẫn, ngôn từ giản dị, gần gũi với lứa tuổi thiếu nhi, tác giả đã đưa người đọc vào thế giới tuổi thơ ngây thơ, hồn nhiên. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm những bài học quý giá đến cho độc giả.
Như vậy, "Ăn trộm táo" là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng mang đậm tính nhân văn và triết lý sâu sắc. Nó nhắc nhở mỗi người chúng ta về sự ngây thơ, trong sáng của tuổi thơ và tầm quan trọng của việc bảo vệ lẽ phải.