Một con sẻ non mép hãy còn vàng óng, trên đầu chỉ có một nhúm lông tơ rơi từ trên tổ xuống đất. Con chó săn tiên lại gần. Bỗng sẻ mẹ từ một ngọn cây gần đó lao xuống. Em hãy đặt mình trong vai sẻ con đ...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Jisoo
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

05/02/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tôi cùng mẹ sống trong một tổ nhỏ xíu nằm lọt thỏm giữa những chạc cây khổng lồ của cây ổi già. Ngày nào tôi cũng được thưởng thức những trái ổi chín mọng thơm ngon vì mẹ tôi là một con sẻ giỏi giang và chăm chỉ. Mẹ thường bắt sâu để giúp các bác nông dân. Cuộc sống cứ thế trôi qua trong bình yên.

Một buổi sáng đẹp trời, tôi đang lim dim mắt thì bỗng nghe thấy tiếng động lạ dưới gốc cây. Lạ thật! Chẳng bao giờ có tiếng động vào buổi sáng sớm cả. Tôi mở bừng mắt, bò sát miệng tổ để xem có chuyện gì. Từ dưới lên, một chú cún con ló đầu nhìn lên. Rồi sau đó, cả bốn chú cún con cùng ngóc cổ dỏng tai lên nghe ngóng. Tôi giật mình khi thấy lũ chó. Lũ chó này rất hung dữ. Chúng đã đào bới làm gốc cây ổi lung lay rễ. Chắc chúng đào bới để ăn thịt tôi và mẹ mất. Tôi vội bay xuống mặt đất để cảnh báo mẹ. Nhưng vừa bay được vài centimet thì một chú chó đã ngoạm tôi lên và định nhai. Quá sợ hãi, tôi hét toáng lên:

- Mẹ ơi! Cứu con với! Có mấy chú chó đang định ăn thịt con đấy!

Mẹ tôi nghe thấy liền lao ngay xuống. Thấy có kẻ dám bén mảng đến chỗ của mình, mẹ tôi giận lắm. Đôi mắt mẹ long lên sòng sọc, đôi cánh mẹ xòe rộng và đập nhanh như gió. Sau đó, mẹ xông thẳng vào lũ chó, cào cấu túi bụi. Lũ chó hoảng quá bỏ chạy. Thế là tôi thoát chết trong gang tấc.

Tôi quay lại cảm ơn mẹ thì không thấy mẹ đâu. Tôi gọi thật to: "Mẹ ơi! Mẹ ở đâu? Con xin lỗi mẹ! Mẹ đừng bỏ con mà! Mẹ ơi!". Bỗng tôi thấy mẹ nằm im lìm dưới đất. Máu chảy ra nhiều quá. Tôi ôm chầm lấy mẹ khóc nức nở. Mẹ tôi khẽ cựa quậy rồi mở mắt. Tôi mừng lắm. Mẹ nói:

- Con đừng lo. Mẹ không sao đâu. Mẹ chỉ giả vờ chết để lừa lũ chó. Bây giờ chúng đã đi xa rồi.

Tôi vẫn chưa hết sợ. Tôi ôm chặt lấy mẹ không muốn rời. Mẹ là tất cả đối với tôi. Không có mẹ, tôi chẳng biết làm gì cả.

Sau lần đó, tôi càng hiểu rõ hơn về tình mẫu tử thiêng liêng. Tôi cũng thấm thía rằng không ai tốt với tôi bằng mẹ và tôi cũng yêu thương mẹ nhất trên đời. Tôi thầm hứa sẽ ngoan ngoãn và vâng lời mẹ để mẹ vui.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Vi Hạ

05/02/2025

Jisoo Tôi rúc vào lòng mẹ, cảm nhận hơi ẩm quen thuộc, đôi cánh mềm mại của mẹ ôm lấy tôi che chở. Tôi biết rằng, dù thế giới ngoài kia có bao nhiêu hiểm nguy đi chăng nữa, tôi vẫn luôn được bảo vệ bởi đôi cánh yêu thương của mẹ. Bầu trời xanh thẳm trên cao, những tia nắng dịu dàng rọi xuống, như đang mỉm cười với hai mẹ con tôi. Tôi biết rằng mình sẽ lớn lên, sẽ học cách bay thật giỏi, sẽ mạnh mẽ như mẹ, và một ngày nào đó, tôi cũng sẽ dùng đôi cánh của mình để bảo vệ những người thân yêu, như mẹ đã từng bảo vệ tôi hôm nay.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS
avatar
level icon
Vi Hạ

05/02/2025

Jisoo TRONG VÒNG TAY YÊU THƯƠNG CỦA MẸ Tôi là một chú sẻ non, mới chỉ vài ngày tuổi. Cái tổ nhỏ xíu trên cành cây cao chính là thế giới của tôi từ khi chào đời. Ở đó, tôi được mẹ ấp ủ, được mẹ mớm cho từng hạt thóc, từng con sâu non mềm mại. Tôi chưa từng biết đến thế giới rộng lớn ngoài kia, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó, mình sẽ phải đối diện với nguy hiểm. Thế nhưng, buổi sáng hôm ấy đã trở thành khoảnh khắc không bao giờ quên trong đời tôi. Rơi khỏi tổ – Cơn hoảng loạn đầu tiên Sáng hôm đó, trời trong xanh, những tia nắng dịu nhẹ len qua kẽ lá, làm tổ của tôi sáng bừng lên. Tôi tò mò nhìn xuống khoảng không rộng lớn bên dưới, nơi có những cành cây đung đưa và bãi cỏ xanh mượt trải dài. Tôi thấy mẹ bay lượn, sà xuống nhặt những hạt thóc để mang về. Tôi cũng muốn thử vẫy cánh, muốn giống mẹ, muốn tự mình tung bay giữa trời cao. Tôi thận trọng bám vào mép tổ, cố vươn cánh nhỏ xíu ra. Một làn gió nhẹ thoảng qua, lay động những chiếc lá xung quanh. Nhưng rồi, đột nhiên, một cơn gió mạnh hơn bất ngờ ập tới! Tôi mất thăng bằng, đôi chân bé nhỏ trượt khỏi tổ, và trong chớp mắt, tôi rơi thẳng xuống đất. Khoảnh khắc ấy, tôi chỉ kịp kêu lên một tiếng yếu ớt: Chiếp! Chiếp! Mọi thứ vụt qua thật nhanh. Tôi lộn nhào trong không trung, đôi cánh non nớt vẫy loạn xạ nhưng không thể nào cản lại cú rơi. Tôi đáp xuống một bụi cỏ mềm, may mắn không bị thương, nhưng cảm giác hoảng loạn vẫn bao trùm lấy tôi. Tôi hoang mang nhìn quanh. Xung quanh toàn là cỏ cây xa lạ. Tổ ấm yêu thương của tôi giờ đã ở quá xa, mẹ cũng không thấy đâu. Tôi cất tiếng kêu nhỏ bé, mong rằng mẹ sẽ nghe thấy và bay đến đón tôi về. Nhưng chưa kịp định thần, tôi chợt thấy một cái bóng đen lớn đang tiến lại gần… Con chó săn xuất hiện – Nguy hiểm cận kề Đó là một con chó săn to lớn! Nó có bộ lông màu nâu bóng mượt, đôi mắt sáng quắc và cái mũi đen ươn ướt đang hít hà không khí. Dường như nó đã ngửi thấy tôi! Tôi co rúm người lại, run rẩy đến mức không thể kêu lên thành tiếng. Con chó bước từng bước chậm rãi, đôi chân mạnh mẽ đè lên đám cỏ xanh rậm. Tôi nhỏ bé như một hạt bụi dưới móng vuốt của nó. Tôi muốn chạy trốn, nhưng đôi chân bé xíu của tôi chẳng thể nào di chuyển nhanh được. Tôi chỉ biết thu mình lại, cầu mong một phép màu xảy ra. Nó cúi đầu xuống, đưa chiếc mũi to lớn sát lại gần tôi. Tôi cảm nhận được hơi thở nóng rực của nó phả lên từng chiếc lông tơ mỏng manh của mình. Tôi hoảng sợ đến mức gần như lặng đi. Đôi mắt nó sáng lên đầy tò mò, rồi dường như đã xác định được tôi là một sinh vật nhỏ bé vô hại, nó nhấc một chân lên… Tôi nhắm chặt mắt lại, tưởng chừng như tất cả đã kết thúc. Nhưng ngay lúc ấy, một điều kỳ diệu đã xảy ra! Mẹ lao xuống – Đôi cánh của tình yêu và lòng dũng cảm Từ trên cao, một bóng nhỏ lao vút xuống với tốc độ nhanh như chớp. Đó là mẹ! Mẹ không hề sợ hãi con chó săn khổng lồ. Mẹ xòe rộng đôi cánh bé nhỏ nhưng đầy uy lực, bay vòng quanh đầu nó, vừa đập cánh vừa cất tiếng kêu lanh lảnh: Chích! Chích! Con chó săn giật mình, hơi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mẹ. Nhưng mẹ vẫn không rời đi. Mẹ tiếp tục lao xuống, xà sát vào mặt nó rồi lại vụt bay lên, khiến con chó bối rối. Nó lùi lại một chút, có vẻ ngạc nhiên trước sự gan dạ của mẹ tôi. Một con sẻ bé nhỏ dám đối đầu với nó ư? Nhưng mẹ không quan tâm. Mẹ chỉ có một ý nghĩ duy nhất: phải cứu tôi! Mẹ tiếp tục nhào lộn, xà xuống trước mặt con chó, vờ như muốn trêu tức nó. Con chó săn dần quên mất tôi, nó bắt đầu hướng sự chú ý sang mẹ. Khi thấy nó sắp lao đến mẹ, tôi nghe thấy mẹ hét lên: Chạy đi con! Chạy ngay vào bụi rậm! Tôi giật mình tỉnh lại khỏi cơn hoảng loạn, nhanh chóng lách mình chui vào giữa đám cỏ rậm rạp. Tôi biết mẹ đang cố gắng thu hút sự chú ý của con chó để tôi có cơ hội trốn thoát. Tôi nấp thật kỹ, lặng lẽ quan sát mẹ bằng ánh mắt đầy lo lắng. Mẹ vẫn bay lượn trên cao, khéo léo né tránh mỗi cú vồ của con chó. Cuối cùng, khi nhận thấy không thể bắt được mẹ, con chó săn dường như chán nản. Nó gầm gừ một tiếng, rồi quay đầu bỏ đi. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Mẹ đã chiến thắng! Cảm nhận về tình yêu thương của mẹ Vài phút sau, mẹ nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh tôi. Dù có vẻ hơi mệt, nhưng đôi mắt mẹ vẫn đầy trìu mến. Mẹ dùng chiếc mỏ nhỏ nhắn khẽ chạm vào tôi, như muốn trấn an tôi rằng mọi chuyện đã qua rồi. Tôi nhìn mẹ, trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả. Mẹ bé nhỏ nhưng dũng cảm vô cùng. Dù con chó săn to lớn đến thế nào, dù nguy hiểm có rình rập ra sao, mẹ vẫn không hề sợ hãi. Vì mẹ yêu tôi, vì mẹ muốn bảo vệ tôi bằng tất cả sức lực mà mẹ có. Khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng tình yêu thương của mẹ là thứ mạnh mẽ nhất trên đời. Nó không cần phải to lớn hay ồn ào, nhưng lại có sức mạnh đủ để chống chọi với mọi nguy hiểm, thậm chí là đánh đổi cả tính mạng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi