phần:
: Khi bước chân vào lớp học, tâm trạng của nhân vật "tôi" đã có sự thay đổi rõ rệt. Thay vì cảm giác bỡ ngỡ và sợ sệt ban đầu, cậu bé lại cảm thấy mọi thứ trở nên thân thuộc và quyến luyến hơn bao giờ hết. Cậu bé nhận ra rằng đây chính là ngôi nhà mới của mình, nơi sẽ gắn bó với cậu suốt quãng thời gian học tập sắp tới. Cảm giác này được thể hiện qua việc cậu bé nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, từ bàn ghế, bảng đen đến bạn bè và thầy cô. Điều này cho thấy sự trưởng thành và thích nghi nhanh chóng của cậu bé với môi trường mới.
Phản ánh:
Qua bài tập này, tôi nhận thấy việc phân tích chi tiết từng câu văn giúp chúng ta hiểu sâu sắc hơn về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm. Việc sử dụng phương pháp tiếp cận thay thế giúp học sinh linh hoạt hơn trong việc giải quyết vấn đề, đồng thời khuyến khích họ suy nghĩ độc lập và sáng tạo. Bên cạnh đó, việc mở rộng bài tập bằng cách đưa ra nhiều tình huống khác nhau giúp học sinh vận dụng kiến thức đã học vào thực tế, nâng cao khả năng ứng dụng và giải quyết vấn đề.
phần:
câu 3: Câu văn "Tôi bặm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất." trong văn bản "Tôi đi học" của Thanh Tịnh đã thể hiện sự lo lắng, hồi hộp của nhân vật tôi khi bước vào trường học. Cậu bé chưa quen với việc cầm vở, chưa tập trung vào việc và cảm thấy không đủ sức để giữ vở. Điều này cho thấy tâm trạng bồn chồn, lo lắng của cậu bé trước ngày khai giảng, đồng thời cũng phản ánh sự non nớt, ngây thơ của tuổi thơ.
câu 4: Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm.
câu 5: Câu văn không sử dụng biện pháp so sánh là "Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng".
câu 6: . Phương thức biểu đạt chính là Tự sự.
. Các nhân vật xuất hiện trong đoạn trích là: thầy Ha-men, chú bé Phrăng và dân làng.
. - Thầy Ha-men mặc chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục diềm lá sen gấp nếp mịn và đội cái mũ tròn bằng lụa đen thêu mà thầy chỉ dùng vào những hôm có thanh tra hoặc phát phần thưởng.
- Thầy chuẩn bị giấy, viết mực và bắt đầu bài học mới.
→ Thái độ tôn trọng giờ học, trân trọng từng phút giây.
. Những chi tiết miêu tả hành động, cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật "tôi" cho thấy cảm nhận của em về buổi học cuối cùng:
+ Hành động: đứng dậy trả lời câu hỏi, không sợ sai nữa, chăm chú nghe thầy giảng, muốn ghi nhớ tất cả mọi thứ về thầy.
+ Cảm xúc: choáng váng, ân hận, tiếc nuối, thương thầy giáo.
+ Suy nghĩ: đây là lần cuối được đến trường, phải cố gắng ghi nhớ tất cả để sau này không hối hận.
⇒ Nhân vật "tôi" đã hiểu ra ý nghĩa thiêng liêng của việc học tiếng Pháp và trách nhiệm giữ gìn tiếng nói dân tộc.
. Em thích nhất hình ảnh/chi tiết nào trong truyện Buổi học cuối cùng? Vì sao?
Hình ảnh/chi tiết mà em thích nhất trong truyện là hình ảnh thầy Ha-men đứng trên bục, người tái nhợt, nghẹn ngào nói không hết câu, nhưng vẫn kiên trì giảng bài, không hề tỏ thái độ giận dữ hay căm phẫn trước sự chậm trễ của học sinh. Chi tiết đó khiến em vô cùng ấn tượng bởi nó khắc họa rõ nét tâm trạng đau đớn, xót xa của một người yêu nước khi chứng kiến cảnh nước mất nhà tan. Thầy Ha-men cũng như bao người dân Pháp khác, đang phải sống trong cảnh nô lệ, chịu sự đô hộ của quân Đức. Tuy nhiên, thầy vẫn kiên cường giữ vững tinh thần yêu nước, quyết tâm bảo vệ ngôn ngữ dân tộc. Hình ảnh ấy càng làm tăng thêm giá trị nhân văn của tác phẩm, đồng thời khơi gợi trong lòng độc giả niềm tự hào về truyền thống yêu nước, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.
câu 1: : Phương thức biểu đạt chính là tự sự.
: Các từ ngữ, câu then chốt trong văn bản là:
- Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.
- Trong lúc ông ta đọc tên từng người, tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập.
- Tôi không đủ can đảm nhìn mẹ tôi.
- Tôi bước theo một nửa, chân không chạm đất.
- Một con chim liệng đến đứng trên bờ cửa sổ, hót mấy tiếng rụt rè rồi vỗ cánh bay cao.
- Tôi ngồi nhìn ra cửa lớp, nơi mà buổi mai nào mẹ tôi cũng đưa tôi đến trường.
=> Những từ ngữ và câu đó đều nói về tâm trạng hồi hộp, lo lắng, sợ hãi nhưng xen lẫn niềm vui sướng, hạnh phúc của cậu bé ngày đầu tiên đi học.
: Khi vào lớp học, tâm trạng của nhân vật "tôi" đã thay đổi rất nhiều so với trước đây. Trước kia, cậu còn là một đứa trẻ hồn nhiên, vô tư, chưa biết gì về cuộc sống bên ngoài. Nhưng giờ đây, cậu đã trở thành một học sinh tiểu học, bắt đầu bước vào một môi trường mới, một cuộc sống mới. Tâm trạng của cậu vừa hồi hộp, lo lắng, lại vừa háo hức, mong chờ. Cậu cảm thấy mình như đang bước vào một thế giới mới, một thế giới đầy hứa hẹn và thú vị. Sự thay đổi này là do cậu đã trải qua một quá trình chuyển giao từ tuổi thơ sang tuổi trưởng thành. Cậu đã phải rời xa vòng tay yêu thương của gia đình để bước vào một môi trường mới, một cuộc sống mới. Điều này khiến cho cậu cảm thấy bỡ ngỡ, lo lắng nhưng đồng thời cũng khơi dậy trong cậu niềm háo hức, mong chờ được khám phá thế giới mới.
câu 2: : Phương thức biểu đạt chính là tự sự.
: Các từ ngữ, câu then chốt trong văn bản:
- Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.
- Trong lúc ông ta đọc tên từng người, tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập.
- Ý nghĩ thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi.
- Tôi không đủ can đảm nhìn thẳng vào mắt mẹ, nhưng tôi cảm thấy đôi mắt ấy đang dõi theo từng cử chỉ của tôi.
- Một con chim liệng đến đứng trên bờ cửa sổ, hót mấy tiếng rụt rè rồi vỗ cánh bay cao.
- Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như những cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.
: Cụm “tôi đi học” được tác giả sử dụng ở đầu và cuối bài.
→ Gợi ra ý nghĩa về sự thay đổi trong tâm trạng nhân vật.