Trong truyện ngắn "Một đám cưới" của Nam Cao, hình ảnh cô Thảo hiện lên với số phận bi thảm và đáng thương. Cô Thảo là chị gái của Dần - nhân vật chính trong truyện. Trước đây, gia đình nhà chồng cũ của cô Thảo khá giả nên cô được sống cuộc đời sung túc. Nhưng sau khi cha mất, gia tài tiêu tan, mẹ cô phải đi bước nữa và có thêm em, cuộc sống của cô trở nên khó khăn. Để thoát khỏi cảnh nghèo khổ, cô Thảo quyết định lấy lão Bọ - một ông già giàu có nhưng đã góa vợ. Quyết định này khiến cô phải chịu đựng sự khinh miệt từ xã hội và cả những người thân trong gia đình. Đám cưới của cô Thảo diễn ra vào buổi chiều, tại nhà chồng. Không khí tang thương bao trùm lên toàn bộ khung cảnh. Người chết, người buồn bã, chỉ có chú rể là vui vẻ. Điều này làm nổi bật nỗi đau đớn và bất hạnh của cô dâu. Sự đối lập giữa niềm vui của chú rể và nỗi buồn của cô dâu càng làm tăng thêm sự chua chát và xót xa trong lòng độc giả. Qua đó, ta thấy được sự tàn nhẫn của xã hội phong kiến, nơi mà tiền bạc và địa vị quan trọng hơn tình yêu và hạnh phúc.
Đoạn trích trên miêu tả lại đám cưới của cô Thảo - một người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp nhưng lại phải chấp nhận lấy một người đàn ông lớn tuổi, giàu có để đổi lấy cuộc sống ấm no cho gia đình. Hình ảnh cô Thảo được khắc họa qua những chi tiết như: "Cô mặc chiếc áo dài trắng tinh, tóc vấn cao, khuôn mặt trái xoan thanh tú", "cô cười nói vui vẻ, không hề tỏ ra buồn bã hay tiếc nuối". Tuy nhiên, ẩn sâu bên trong nụ cười ấy là nỗi buồn man mác, sự bất lực trước số phận nghiệt ngã. Cô Thảo là nạn nhân của chế độ phong kiến thối nát, nơi mà quyền lợi của phụ nữ bị chà đạp. Họ phải chịu cảnh chung chồng, phải sống trong cảnh nghèo đói, túng quẫn. Đoạn trích đã gợi lên trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm về số phận của người phụ nữ trong xã hội xưa.
Ngoài ra, đoạn trích còn thể hiện sự đồng cảm, sẻ chia của tác giả đối với những người phụ nữ bất hạnh. Tác giả đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc để tái hiện chân thực cuộc sống của người dân lao động thời bấy giờ. Đồng thời, tác giả cũng lên án mạnh mẽ chế độ phong kiến thối nát, nơi mà con người bị coi rẻ, bị bóc lột đến tận cùng.