Nhà văn Phong Điệp tên thật là Phan Thị Phong Điệp, sinh năm 1976 quê ở huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương. Bà có năng khiếu về văn chương từ rất sớm, những truyện ngắn đầu tiên bà viết khi mới 14, 15 tuổi. Truyện ngắn Tầng hai là một trong những tác phẩm tiêu biểu của bà. Nổi bật trong truyện ngắn là nhân vật bà chủ nhà với những nét đẹp đáng quý.
Nhân vật bà chủ nhà không xuất hiện nhiều trong truyện ngắn, các thông tin về bà cũng không được miêu tả quá rõ ràng mà chỉ được bộc lộ qua cái nhìn, cảm nhận của nhân vật tôi. Bà chủ nhà trong truyện ngắn là một người phụ nữ đã đứng tuổi, có một gian phòng trọ cho thuê. Bà sống cùng với người con trai tại tầng một của căn nhà. Nhân vật tôi thuê trọ tại tầng hai của gia đình bà đã lâu và hầu như những gì xảy ra tại đây, tôi đều được chứng kiến và cảm nhận.
Bà chủ nhà trong ấn tượng của nhân vật tôi là một người phụ nữ mập mạp, khoảng ngoài năm mươi, ăn mặc giản dị và nói chuyện cũng rất mộc mạc, thẳng thắn. "Tôi" từng được gặp bà một lần khi lên nộp tiền trọ tháng tiếp theo, ấn tượng của tôi về bà là một người phụ nữ hiền lành, xởi lởi và có vẻ rất tâm lý. Những gì tôi suy đoán về bà qua ngoại hình và cách bà nói chuyện hoàn toàn đúng. Bà không hề khó tính hay gắt gỏng mà trái lại rất hiền lành, xởi lởi. Điều này khiến tôi cảm thấy khá bất ngờ bởi tôi nghĩ chắc chắn bà phải là một người khó tính và kỹ tính lắm vì nếu không làm sao bà có thể nuôi dạy được cậu con trai vừa ngoan ngoãn lại vừa tài giỏi như vậy.
Khi lên gác thăm người bạn đang mang bầu, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa bà chủ nhà và cô con dâu tương lai. Hóa ra trước nay tôi vẫn lầm tưởng về người đàn bà này. Bà không hề khó tính hay cáu gắt với ai bao giờ, ngược lại bà còn rất quan tâm đến cuộc sống của mọi người. Khi thấy con dâu tương lai bực bội vì bị nôn nghén, bà liền chạy xuống bếp mua chanh mật ong lên cho cô uống. Trước nay tôi vẫn nấu nướng ở dưới tầng một, thi thoảng mới lên phòng nên ít khi để ý đến cuộc sống của bà. Nhưng qua những lời nói chuyện của bà với cô con dâu tương lai, tôi hiểu rằng bà là một người phụ nữ rất tốt bụng, hài hước và dí dỏm. Chắc hẳn bà là một người mẹ tuyệt vời và cô con gái may mắn mới có được một người mẹ như thế.
Không chỉ đối xử tốt với con trai, bà còn rất quan tâm đến cuộc sống của những người thuê trọ. Khi thấy tôi nằm thư giãn trên tầng, bà liền hỏi thăm tôi một cách rất tự nhiên. Khi biết tôi đang đọc cuốn sách hay, bà liền đề nghị tôi cho mượn đọc. Bà nói chuyện với tôi một cách rất thoải mái, giống như hai người đã quen thân từ rất lâu. Tôi cảm giác được sự gần gũi từ phía bà và cũng rất vui vẻ khi chia sẻ những điều mà tôi biết cho bà nghe. Ngay cả khi biết tôi chưa bao giờ vào bếp nấu ăn, bà cũng không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ tôi nên cố gắng nấu ăn nhiều hơn vì hạnh phúc gia đình nằm ở những bữa cơm ấm cúng.
Qua những lời nói chuyện của bà chủ nhà với người con dâu tương lai và với tôi, ta có thể thấy được bà là một người phụ nữ rất tốt bụng, hài hước và dí dỏm. Bà luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho con trai và hết lòng quan tâm đến cuộc sống của mọi người. Tuy không xuất hiện nhiều trong truyện ngắn nhưng nhân vật bà chủ nhà được xây dựng khá rõ nét với một vài đặc điểm về ngoại hình, ngôn ngữ, hành động. Thông qua nhân vật này, tác giả muốn gửi gắm tới độc giả những thông điệp sâu sắc về giá trị của gia đình và sự quan trọng của việc trân trọng những điều bình dị trong cuộc sống.
Bằng việc sử dụng ngôi kể thứ ba, tác giả đã tạo ra một góc nhìn khách quan về nhân vật bà chủ nhà. Từ đó, độc giả có thể tự do đưa ra những đánh giá và cảm nhận riêng về nhân vật này. Nhân vật bà chủ nhà trong truyện ngắn "Tầng hai" là một hình mẫu lý tưởng cho những người phụ nữ truyền thống Việt Nam. Họ luôn âm thầm hi sinh, chăm sóc gia đình và dành trọn vẹn tình yêu thương cho những người thân yêu.
Thông qua nhân vật bà chủ nhà, tác giả cũng muốn gửi gắm tới độc giả thông điệp về giá trị của gia đình và sự quan trọng của việc trân trọng những điều bình dị trong cuộc sống. Cuộc sống hiện đại khiến con người ta trở nên vội vã và đôi khi quên mất đi những giá trị đích thực của cuộc sống. Hãy chậm lại một chút để cảm nhận và tận hưởng những điều bình dị xung quanh chúng ta.