câu 2: Từ ngữ :
- Mảnh mây , ngọn dừa , bóng lồng .
Hình ảnh : Con sông như dòng sữa mẹ , nước về xanh ruộng lúa , vườn cây , ăm ắp như lòng người mẹ , con sông như dòng lịch sử , sáng ngời tên từ thuở cha ông .
câu 3: Khổ thơ thứ ba trong bài "Vàm Cỏ Đông" sử dụng biện pháp tu từ so sánh để tạo nên những hình ảnh giàu sức gợi, thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa con sông Vàm Cỏ Đông với cuộc sống của người dân.
- "Đây con sông xuôi dòng nước chảy bốn mùa soi từng mảnh mây trời": So sánh ngang bằng, ví dòng sông như một tấm gương phản chiếu bầu trời, giúp người đọc hình dung rõ nét hơn vẻ đẹp thanh bình, êm đềm của dòng sông. Hình ảnh này còn ẩn dụ cho sự hiền hòa, bao dung của thiên nhiên đối với con người.
- "Từng ngọn dừa gió đưa phe phẩy bóng lồng trên sóng nước chơi vơi": So sánh không ngang bằng, nhấn mạnh sự uyển chuyển, mềm mại của những ngọn dừa khi được gió thổi qua. Hình ảnh này gợi lên sự thanh tao, nhẹ nhàng của cảnh vật nơi đây, đồng thời tạo nên một khung cảnh thơ mộng, trữ tình.
- "Đây con sông như dòng sữa mẹ nước về xanh ruộng lúa, vườn cây và ăm ắp như lòng người mẹ chở tình thương trang trải đêm ngày": So sánh ngang bằng, khẳng định vai trò quan trọng của dòng sông đối với đời sống của người dân. Dòng sông như dòng sữa mẹ nuôi dưỡng ruộng lúa, vườn cây, mang đến nguồn sống dồi dào cho con người. Đồng thời, nó cũng ẩn dụ cho tấm lòng bao la, rộng lớn của người mẹ dành cho con cái.
Biện pháp tu từ so sánh trong đoạn thơ góp phần làm tăng tính biểu cảm, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được vẻ đẹp của dòng sông Vàm Cỏ Đông, đồng thời khơi gợi những suy ngẫm về ý nghĩa to lớn của thiên nhiên đối với cuộc sống con người.
câu 4: Bài thơ "Vàm Cỏ Đông" là một bài ca trữ tình thể hiện tình yêu quê hương đất nước sâu sắc. Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và những kỷ niệm tuổi thơ để tạo nên bức tranh sinh động về vùng đất miền Tây Nam Bộ. Tình cảm của tác giả được thể hiện qua việc miêu tả vẻ đẹp tự nhiên của Vàm Cỏ Đông, đồng thời gợi lên nỗi nhớ da diết về quê hương.
câu 5: Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người, là nơi để cho ta kí ức tuổi thơ tuyệt vời. Em sinh ra và lớn lên tại một vùng quê thuộc ngoại thành của Hà Nội. Nơi đây không phải là chốn phồn hoa đô thị mà chỉ là vùng quê nghèo yên bình. Khung cảnh quen thuộc là những cánh đồng lúa bát ngát một màu vàng ươm. Con đường làng như một dải lụa vắt ngang qua cánh đồng, dẫn vào các ngõ xóm và kết thúc ở đầu làng. Hai bên đường là hàng phi lao thẳng tắp, cao vút, xanh rì. Dưới gốc cây, mọc rải rác những bụi hoa dại nhỏ li ti, màu tím nhạt. Mỗi khi có cơn gió thổi qua, cả bãi hoa rung rinh, nghiêng ngả, mang theo mùi hương dịu dàng tỏa ra khắp đường làng.