câu 1: Thể thơ: Lục bát
câu 2: Trong đoạn thơ, hình ảnh "câu hát" thể hiện sự gắn kết giữa nhân vật "anh" với làng xưa. Câu hát này được sử dụng nhiều lần trong bài thơ, tạo nên một mạch cảm xúc xuyên suốt, đồng thời cũng là biểu tượng cho tình yêu quê hương, đất nước của tác giả.
* Hình ảnh "câu hát" xuất hiện ở đầu bài thơ: "Nhớ mẹ và làng quan họ/ Nghe quan họ đêm rằm/ Anh bật khóc lời chênh vênh/ Uống lượn mái chùa vịn câu hát/ Anh lần về cội gốc/ Chợt thấy mình có lỗi với làng xưa..." Hình ảnh này gợi lên những kỷ niệm đẹp đẽ về quê hương, về những câu hát dân ca ngọt ngào, tha thiết. Nó cũng thể hiện nỗi nhớ da diết của nhân vật "anh" đối với quê hương, với những giá trị truyền thống tốt đẹp mà cha ông đã để lại.
* Hình ảnh "câu hát" lặp lại ở cuối bài thơ: "Bao mưa nắng đời anh/ Chưa hiểu hết/ Giở xót xa/ Thương mẹ/ Nhớ làng/ Mẹ cho của hồi môn/ Là câu hát/ Để con rời quê/ Kiểng/ Có hành trang/ Mẹ thường/ Bảo/ Làng ta giàu/ Cổ tích/ Có bà tiên/ Ông bụt/ Giúp người/ Nhưng mẹ/ Vẫn một đời/ Áo rách/ Cố giữ/ Lành/ Câu quan họ/ Thôi/ Người/ Để lại/ Chiếc khăn/ Hoa lý/ Em nhớ/ Cho/ Đời/ Mẹ/ Xưa/ Nghèo/ Vẫn/ Thơm thảo/ Mùi/ Hương/ Quả/ Thị/ Với/ Câu/ Thề/ Quán dốc/ Trăng treo/ Giờ/ Biết/ Lấy/ Cớ/ Gì/ Anh/ Dối/ Mẹ..." Hình ảnh này khép lại bài thơ, khẳng định sức mạnh của văn hóa truyền thống, của những giá trị đạo đức, nhân văn. Nó cũng thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của nhân vật "anh" đối với mẹ, với quê hương, với những giá trị tinh thần mà mẹ đã trao truyền.
Tóm lại, hình ảnh "câu hát" trong đoạn thơ là một ẩn dụ nghệ thuật, thể hiện sự gắn kết giữa nhân vật "anh" với làng xưa. Nó là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa truyền thống và hiện đại, giữa cá nhân và cộng đồng.
câu 3: - Nhân vật "anh" đã nhắc đến mẹ và làng trong đoạn thơ qua các chi tiết: + Mẹ: "Mẹ cho của hồi môn là câu hát", "mẹ nghèo vẫn thơm thảo mùi hương quả thị". + Làng: "lời chênh vênh uống lượn mái chùa", "làng ta giàu cổ tích".
- Chi tiết ấn tượng nhất đối với em chính là hình ảnh "mẹ nghèo vẫn thơm thảo mùi hương quả thị". Hình ảnh này gợi lên sự giản dị, mộc mạc mà đẹp đẽ của người mẹ. Dù cuộc sống khó khăn, vất vả nhưng mẹ vẫn luôn giữ được vẻ đẹp tâm hồn thanh tao, thuần khiết. Hương thơm của quả thị cũng giống như tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của mẹ dành cho con cái.
câu 4: - Nhân vật "anh" cảm thấy "có lỗi với làng xưa" khi nghe câu hát Quan Họ bởi vì: + Anh đã đi khắp nơi, trải qua nhiều thăng trầm cuộc sống. Nhưng đến tận bây giờ mới nhận ra rằng, tình yêu quê hương đất nước, tình yêu gia đình, đặc biệt là tình yêu đối với mẹ luôn hiện hữu trong tâm trí anh. + Mẹ đã già yếu, đang chờ đợi anh trở về. Vậy mà anh lại mải mê chạy theo danh vọng, tiền tài mà bỏ lỡ thời gian bên cạnh mẹ. Điều này khiến anh cảm thấy day dứt, ân hận và tự trách bản thân. - Chi tiết trên thể hiện sự trân trọng, yêu quý quê hương, gia đình và lòng hiếu thảo của nhân vật "anh".
câu 5: Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến trên. Nghệ thuật truyền thống đóng vai trò quan trọng trong việc gợi nhớ và duy trì tình cảm gia đình, quê hương trong xã hội hiện đại. Các tác phẩm văn học dân gian, âm nhạc truyền thống,... đều mang đậm bản sắc văn hóa của mỗi vùng miền, mỗi dân tộc. Chúng được lưu truyền qua nhiều thế hệ, trở thành những giá trị tinh thần quý báu, góp phần gắn kết các thành viên trong gia đình, cộng đồng. Trong thời đại công nghệ phát triển, khi con người dễ bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống hiện đại, thì những giá trị truyền thống ấy càng cần được gìn giữ và phát huy.