25/02/2025
25/02/2025
19/04/2025
Trong bài thơ "Mái ấm ngôi nhà" của Trương Hữu Lợi, ta thấy rõ sự hòa quyện giữa thơ ca, hội họa và âm nhạc, thể hiện một cách tinh tế nhận định của Sóng Hồng rằng: "Thơ là thơ, đồng thời là họa, là nhạc, là chạm khắc theo một cách riêng." Mở đầu bài thơ, hình ảnh ngọn gió dẫn con đến những chân trời xa thẳm gợi lên một không gian rộng lớn, tự do và đầy mộng mơ. Tuy nhiên, tác giả không quên nhắc nhở con về lối về nhà, nơi có những kỷ niệm, những giá trị tinh thần vững bền. Câu thơ như một bản nhạc du dương, vang vọng trong tâm hồn người đọc, khiến ta cảm nhận được sự ấm áp của mái ấm gia đình.
Tiếp theo, hình ảnh cánh chim chở con lên thăm mặt trời cháy đỏ không chỉ mang đến cảm giác bay bổng, mà còn gợi lên những ước mơ, khát vọng vươn tới những điều tốt đẹp. Tuy nhiên, sự nhắc nhở về lối về nhà lại một lần nữa khẳng định rằng, dù có đi xa đến đâu, con vẫn cần nhớ về nguồn cội, về nơi có tình yêu thương và sự che chở. Những hình ảnh như "nơi sớm chiều vẫn nhen ngọn lửa" hay "suối trong con tắm mình thuở bé" không chỉ là những bức tranh sống động mà còn là những giai điệu êm đềm, tạo nên một không gian ấm áp, gần gũi.
Từ những hình ảnh và âm thanh trong bài thơ, ta có thể cảm nhận được sự kết nối giữa con người với thiên nhiên, giữa quá khứ và hiện tại. Mái ấm ngôi nhà không chỉ là nơi trú ẩn về mặt vật chất mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm, những giá trị tinh thần quý giá. Qua đó, Trương Hữu Lợi đã khéo léo chạm khắc nên một tác phẩm nghệ thuật đa chiều, vừa mang tính thơ ca, vừa có sức sống của hội họa và âm nhạc, làm nổi bật lên nhận định của Sóng Hồng về bản chất của thơ. Bài thơ không chỉ đơn thuần là những câu chữ, mà còn là một bức tranh sống động, một bản nhạc du dương, chạm đến trái tim người đọc, khiến họ không chỉ cảm nhận mà còn sống cùng với những cảm xúc mà tác giả gửi gắm.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời