25/02/2025
25/02/2025
friendly Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai đem đến nhiều cảm xúc cho người đọc. Đây là tiếng lòng của người con thể hiện sự xót xa, thương cảm khi nhìn thấy mẹ già đi qua từng năm tháng. Cuộc sống của mẹ đã trải qua bao gian khó, vất vả. Tác giả mượn hình ảnh cây cau để diễn tả mẹ. Sự tương phản giữa mẹ và cây cau qua các cụm từ như “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, “Cau gần với giời - Mẹ thì gần đất” đã tạo ra một bức tranh đầy cảm xúc. Đặc biệt, hình ảnh “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” làm nổi bật sự già nua, héo hon của người mẹ. Điều đó khiến cho “Con nâng trên tay - Không cầm được lệ”. Từng cặp biểu cảm này tạo ra sự chứa đựng, sâu lắng, thể hiện sự vận động của cảm xúc. Cuối bài thơ, nhân vật trữ tình tự hỏi: “Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già”. Câu hỏi không nhận được lời đáp, để lại sự cô đơn, trống vắng. Hình ảnh “mây bay về xa” cũng giống như mái tóc mẹ bạc hòa cùng với mây trắng trên thể hiện một niềm xót xa, tiếc nuối.
đây chị gửi câu tl nhé
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời