Câu 1: Lời nhân vật Thúy Kiều được thể hiện trực tiếp thông qua các đại từ xưng hô "mình", "người".
Câu 2: Biện pháp tu từ liệt kê được sử dụng trong sáu câu thơ đầu đoạn trích để miêu tả cuộc sống của Thúy Kiều ở lầu Ngưng Bích. Tác giả đã liệt kê hàng loạt những hình ảnh tiêu biểu cho sự cô đơn, trống trải, vô vị của cuộc sống nơi đây: "gió gió gió, trăng trăng trăng, tiếng chim kêu, tiếng vượn hú, tiếng sóng vỗ, tiếng lá rơi, tiếng côn trùng kêu". Việc liệt kê này không chỉ giúp người đọc hình dung rõ ràng hơn về khung cảnh u ám, lạnh lẽo của lầu Ngưng Bích mà còn góp phần nhấn mạnh tâm trạng cô đơn, tuyệt vọng của Thúy Kiều. Bên cạnh đó, việc lặp đi lặp lại các động từ "gió gió gió" tạo nên một nhịp điệu đều đặn, chậm rãi, gợi lên cảm giác thời gian trôi chảy một cách vô tận, khiến cho nỗi buồn của Thúy Kiều càng thêm da diết, sâu sắc.
Câu 3: Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là một bức tranh tâm trạng đầy bi kịch của Thúy Kiều. Qua ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du, ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn cao quý, giàu lòng yêu thương của nàng. Đồng thời, đoạn trích cũng thể hiện tấm lòng nhân đạo sâu sắc của nhà thơ dành cho số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội xưa.
Câu 4: Tình cảm của Nguyễn Du đối với Thúy Kiều được thể hiện rất rõ trong đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích". Nhà thơ đã dành cho nàng một sự đồng cảm sâu sắc, một niềm xót thương vô hạn. Ông hiểu được nỗi đau khổ, tuyệt vọng của Kiều khi bị giam lỏng trong lầu Ngưng Bích, khi phải sống trong cảnh cô đơn, trống trải, vô vị. Ông cũng thấu hiểu tâm trạng của Kiều khi nhớ về gia đình, quê hương, khi nghĩ đến tương lai mịt mờ phía trước.
Câu 5: Nỗi nhớ thương của Thúy Kiều trong đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" có ý nghĩa to lớn đối với văn học trung đại. Nó thể hiện một cách chân thực và cảm động tâm trạng của người phụ nữ trong xã hội xưa. Đồng thời, nó cũng phản ánh một cách sâu sắc những vấn đề xã hội đương thời.
- Nỗi nhớ thương của Kiều thể hiện sự bất công, tàn bạo của chế độ phong kiến. Nàng là một người con gái tài sắc vẹn toàn nhưng lại bị đẩy vào hoàn cảnh éo le, bất hạnh. Nàng phải chịu đựng sự cô đơn, trống trải, vô vị trong lầu Ngưng Bích, phải chịu đựng sự giày vò về tinh thần khi nghĩ đến gia đình, quê hương, khi nghĩ đến tương lai mịt mờ phía trước.
- Nỗi nhớ thương của Kiều cũng thể hiện khát khao tự do, hạnh phúc của con người. Trong hoàn cảnh bế tắc, nàng vẫn luôn hướng về gia đình, quê hương, vẫn luôn mong muốn được sum họp, đoàn tụ. Điều này thể hiện một khát vọng mãnh liệt về tự do, hạnh phúc của con người.
Câu 6: Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là một trong những đoạn trích hay nhất của Truyện Kiều. Nó đã khắc họa thành công tâm trạng của Thúy Kiều trong hoàn cảnh cô đơn, bế tắc. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn cao quý, giàu lòng yêu thương của nàng.