Hữu Thỉnh là nhà thơ trưởng thành trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Sau năm 1975, ông tiếp tục gắn bó với sự nghiệp văn chương và gặt hái được nhiều thành công. Thơ của Hữu Thỉnh mang đậm dấu ấn cá nhân, vừa gần gũi, thân thuộc lại vừa sâu sắc, triết lí. Bài thơ Sang thu là một trong những sáng tác tiêu biểu cho phong cách sáng tác của ông. Ba khổ cuối bài thơ là những cảm nhận tinh tế của tác giả về những biến chuyển của đất trời từ cuối hạ sang đầu thu, đồng thời cũng là những suy ngẫm về triết lí nhân sinh của cuộc đời.
Nếu hai khổ thơ đầu bài thơ Sang thu là những tín hiệu báo thu sang, thì đến những khổ cuối, không khí và sắc vẻ mùa thu đã bao trùm toàn bộ cảnh vật:
Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
Sau cơn mưa trời dịu mát, dòng sông chảy lững lờ, êm đềm. Hai bên bờ, dămvar lá vàng rơi rải rác. Trên cao, từng đàn chim sải cánh bay hon man. Không gian thu tĩnh lặng, trầm mặc. Tất cả đều toát lên vẻ điềm đạm, vững vàng.
Hữu Thỉnh đã khéo léo sử dụng biện pháp tu từ nhân hoá để miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên lúc sang thu. Dòng sông "được lúc dềnh dành", đàn chim "bắt đầu vội vã" , đám mây "vắt nửa mình sang thu". Tác giả đã lựa chọn những sự vật tiêu biểu của mùa thu để khắc hoạ khung cảnh đất trời khoảnh khắc chuyển mùa. Những từ láy "dềnh dàng", "vội vã" kết hợp với việc sử dụng đảo ngữ càng tô đậm vẻ êm dịu, thư thái của không gian. Hình ảnh đám mây mùa hạ "vắt nửa mình sang thu" thật thú vị. Qua cách miêu tả của nhà thơ, dường như đám mây ấy đang đeo trang sức mùa hè nhưng đang muốn trải nghiệm vẻ đẹp bình yên của mùa thu. Bức tranh chuyển mùa vì thế càng trở nên sinh động, giàu sức gợi.
Không chỉ cảm nhận bằng thị giác, tác giả còn cảm nhận những nét đặc trưng của mùa thu bằng thính giác và khướu giác:
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.
Mùa hạ đi qua, mùa thu bước tới mang theo những cảnh sắc riêng biệt. Nắng cuối hạ vẫn còn nồng, còn sáng nhưng đang nhạt dần. Những ngày sang thu buổi sớm mai đã bớt đi những cơn mưa rào xối xả. Sấm chớp ít xuất hiện hơn, không đủ sức để làm rung chuyển những hàng cây đã quá quen thuộc với giông bão.
Cách sử dụng ngôn từ của Hữu Thỉnh khá độc đáo. Ông đã chắt lọc từ ngôn từ những từ ngữ giàu chất tạo hình: dềnh dàng, vắt nửa mình, vơi dần,... để miêu tả quang cảnh thiên nhiên lúc sang thu. Các từ ngữ "vẫn còn, bớt" vừa gợi sự nhẹ nhàng của sự vật vừa thể hiện sự tinh tế trong quan sát của nhà thơ.
Bằng ngòi bút giàu chất tạo hỉnh, tâm hồn nhạy cảm và trí tưởng tượng bay bổng, Hữu Thỉnh đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp về thời khắc giao mùa từ hạ sang thu ở vùng nông thôn Bắc Bộ. Người đọc dễ dàng nhận thấy tác giả rất yêu thích và trân trọng những đổi thay của vạn vật. Tình cảm yêu mến mùa thu của quê hương đất nước chính là nội dung chính mà tác giả muốn truyền tải trong bài thơ.
Qua bài thơ, ta càng thêm trân trọng vốn văn hoá dân tộc lâu đời. Đồng thời, cần có ý thức giữ gìn bản sắc văn hoá tốt đẹp của quê hương.