phần:
: : Nhân vật trữ tình là một chàng trai đang đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời, sắp phải rời xa gia đình, quê hương để đến nơi khác học tập. Anh ta mang trong mình nỗi buồn man mác, tiếc nuối khi phải chia tay tuổi thơ, nhưng đồng thời cũng tràn đầy niềm tin vào tương lai tươi sáng phía trước. : Theo tác giả, điều hiện lên rõ nét nhất trong tâm trí nhân vật tôi khi nhớ về người thương chính là hình ảnh của cô gái ấy. Cô gái ấy đẹp đẽ, dịu dàng, hiền hậu như ánh trăng rằm, khiến cho anh ta luôn nhớ nhung da diết mỗi khi nghĩ về. : Trong đoạn văn này, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng để thể hiện tình cảm của nhân vật tôi đối với mùa xuân. Hình ảnh "những con mắt cười với những con mắt, những bàn tay muốn nắm lấy những bàn tay" được sử dụng để miêu tả sự giao hòa, gắn bó giữa con người với nhau trong mùa xuân. Những nụ cười rạng rỡ, ấm áp, những cái nắm tay chặt chẽ, nồng nàn thể hiện tình cảm chân thành, tha thiết của nhân vật tôi dành cho mùa xuân. Biện pháp tu từ này giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu văn, khiến cho người đọc dễ dàng hình dung được khung cảnh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. : Tình cảm của cái "tôi" tác giả trong các câu văn là tình cảm yêu mến, trân trọng đối với mùa xuân. Mùa xuân là mùa của sự sinh sôi nảy nở, là mùa của niềm vui, hạnh phúc. Nhân vật tôi mong muốn được tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của mùa xuân, được hòa mình vào không khí náo nhiệt, rộn ràng của mùa xuân. : Sự kết hợp giữa yếu tố tự sự và trữ tình trong văn bản đã tạo nên một bức tranh mùa xuân vô cùng sinh động, giàu cảm xúc. Yếu tố tự sự giúp cho câu chuyện trở nên hấp dẫn, lôi cuốn, đồng thời góp phần làm nổi bật chủ đề của tác phẩm. Yếu tố trữ tình lại giúp cho câu chuyện thêm phần lãng mạn, bay bổng, thể hiện được tâm trạng, suy tư của nhân vật.