câu 1: Thể loại: truyện ngụ ngôn
câu 2: - Trong câu chuyện, Rùa chính là người thách đấu Thỏ.
- Có sự thách đấu ấy bởi vì: Rùa vốn chậm chạp nên muốn học hỏi kinh nghiệm chạy nhanh của Thỏ để đi kiếm ăn đỡ vất vả hơn.
câu 3: Câu văn "Rùa vốn chậm chạp nên khi nghe tin Thỏ đi thi chạy, Rùa lo lắng lắm" sử dụng trạng ngữ "khi nghe tin Thỏ đi thi chạy". Trạng ngữ này bổ sung thông tin về thời gian cho hành động "lo lắng", giúp người đọc hiểu rõ hơn nguyên nhân khiến Rùa lo lắng là do việc Thỏ tham gia cuộc thi chạy.
câu 4: - Công dụng của dấu chấm lửng là thể hiện chỗ lời nói bỏ dở hay ngập ngừng, ngắt quãng.
câu 5: Bài rùa và thỏ (1.0) Từ "khoác lác" trong câu: "Ở một khu rừng nọ, có một chú thỏ lúc nào cũng chỉ thích khoác lác về tài chạy nhanh như gió của mình." có nghĩa là nói quá sự thật hoặc tự đề cao bản thân mình lên.
câu 6: Em đồng tình với thái độ của nhân vật Thỏ. Vì: - Nhân vật Thỏ đã biết nhận ra lỗi sai của mình, sửa chữa nó để trở nên tốt hơn. - Bài học rút ra từ câu chuyện là không được chủ quan, kiêu ngạo, coi thường người khác.
câu 7: Truyện ngụ ngôn Rùa và Thỏ là một câu chuyện quen thuộc đối với mỗi chúng ta. Đây cũng là một trong những câu chuyện đã gắn liền với tuổi thơ của biết bao người. Câu chuyện không chỉ mang đến cho chúng ta một thông điệp ý nghĩa mà còn đem lại nhiều bài học giá trị trong cuộc sống.
Truyện kể về cuộc chạy đua giữa Rùa và Thỏ. Trên một con đường ở nông thôn, có một con sông chảy qua, trên bờ sông lại có một ngôi làng nhỏ. Ngày nào cũng vậy, cứ sáng sớm thì chú Thỏ sẽ chạy dọc con đường này để ra sông lấy nước về cho dân làng tưới cây. Còn chú Rùa thì vẫn chậm chạp như mọi ngày, vừa đi vừa ngáp ru ngủ. Khi Thỏ đến nơi thì thấy Rùa đang bò chậm chạp trên bờ đê, thế là Thỏ cất tiếng cười lớn:
- Ha ha! Chú Rùa ơi! Hôm nay bác có chuyện muốn nhờ cháu đưa ra bờ sông ạ!
Rùa nghe thấy vậy, ngẩng mặt lên trả lời:
- Đúng vậy! Bác có chuyện muốn nhờ cháu đây! Cháu hãy chạy trước đi!
Thỏ nghe xong vô cùng hống hách, tự cao nói:
- Có gì đâu mà khó! Bác cứ yên tâm! Cháu sẽ giúp bác!
Nói rồi Thỏ chạy trước, vì nghĩ rằng mình đã giúp được Rùa nên tỏ vẻ kiêu ngạo, vừa chạy vừa ngước nhìn lên trời, thi thoảng lại quay xuống nhìn Rùa và nói:
- Đuổi kịp ta sao? Chú mày đừng có nằm mơ!
Rồi Thỏ lại tiếp tục vừa chạy vừa hát véo von. Trong lúc đó, Rùa vẫn giữ nguyên tốc độ, vừa đi vừa ngủ gật. Thỏ cứ nghĩ rằng Rùa không thể đuổi kịp mình nên đã dừng lại bên bờ sông để ngủ. Nhưng đúng lúc đó, Rùa cũng đến nơi. Thấy vậy, Thỏ liền đứng dậy, nhìn Rùa và nói:
- Nào! Giờ thì chú mày hãy chuẩn bị mà đón nhận hậu quả đi!
Dứt lời, Thỏ chạy thật nhanh sang bên kia bờ sông. Nhưng Thỏ không ngờ rằng Rùa đã vượt qua từ lúc nào, lên bờ ngay cạnh Thỏ. Lúc này, Thỏ mới biết rằng mình đã thua Rùa. Vừa chạy trốn Rùa, Thỏ vừa khóc lóc than vãn:
- Ôi! Tôi đã thua Rùa mất rồi!
Bài học rút ra từ câu chuyện Rùa và Thỏ
Câu chuyện Rùa và Thỏ đã mang đến cho chúng ta một bài học giá trị trong cuộc sống. Đó là khi làm bất cứ việc gì, chúng ta cần phải kiên trì, chăm chỉ, cố gắng hết sức mình thì chắc chắn sẽ thành công. Nếu chủ quan, kiêu ngạo, coi thường người khác thì rất dễ gặp thất bại. Và nếu có lòng quyết tâm, sự nỗ lực, cố gắng thì dù là người chậm chạp nhưng chúng ta vẫn có thể chiến thắng được những kẻ nhanh nhẹn hơn mình.
Trong cuộc sống, chúng ta đều là những chú Rùa và phải cố gắng hết sức mình để đạt được thành công. Hãy luôn nhớ rằng "chậm mà chắc" sẽ tốt hơn "nhanh mà ẩu".