phần:
câu 1: Sự việc khơi nguồn cảm hứng trong bài thơ là "Sớm mai con vào lớp ba".
câu 2: Trong bài thơ, người cha đã dặn dò con những điều sau:
- Đừng cãi nhau, đừng đánh nhau.
- Cô lỡ quát thì về với cha, hãy khóc nếu đói, áo rách.
- Cứ đi mà học chữ của người đời không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt sang hèn.
câu 3: Câu hỏi: Chỉ ra ý nghĩa, giá trị của dấu chấm lửng trong dòng thơ "người bây giờ.."
Dấu chấm lửng được sử dụng trong câu thơ "người bây giờ..." nhằm tạo hiệu quả nghệ thuật, gợi mở sự suy ngẫm và liên tưởng cho độc giả. Dấu chấm lửng này thể hiện một khoảng trống thông tin, khiến người đọc tự đặt câu hỏi về những khó khăn, thử thách mà tác giả muốn nói đến. Nó cũng góp phần tăng thêm tính biểu cảm, tạo nên sự ám ảnh, day dứt cho người đọc khi nghĩ về cuộc sống đầy gian nan, thử thách mà đứa trẻ phải đối mặt.
câu 4: Thông điệp chính của bài thơ là tình cảm gia đình và sự hy sinh của người cha dành cho con cái. Bài thơ thể hiện lòng yêu thương, quan tâm và mong muốn tốt đẹp nhất từ người cha đối với đứa con.
câu 5: . Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là nghị luận.
. Theo tác giả, những điều khiến ông lo lắng nhất khi con bước chân vào lớp một đó là: "rắn rết", "gai góc" và "bất chợt".
. Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh: "đừng cãi nhau đừng đánh nhau nghe con / cô lỡ quát: về với cha hãy khóc con có đói, áo con có rách đừng xấu hổ con ơi" là nhấn mạnh lời dặn dò của người cha đối với đứa con của mình rằng dù có chuyện gì xảy ra thì cũng phải cố gắng vượt qua, không nên vì những khó khăn trước mắt mà nản chí.
. Thông điệp ý nghĩa nhất đối với em trong đoạn trích trên là: Hãy luôn lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống bởi lẽ nếu chúng ta bi quan, chán nản thì sẽ mãi bị chôn vùi ở hố sâu tuyệt vọng. Ngược lại, nếu chúng ta biết vươn lên, nỗ lực hết sức mình thì mọi khó khăn đều sẽ tan biến.
phần:
câu 1: Nhà thơ Y Phương là một nhà thơ dân tộc Tày nổi tiếng với nhiều tác phẩm có giá trị. Phong cách sáng tác của ông mang đậm dấu ấn riêng của dân tộc vùng cao cùng với lối tư duy giàu hình ảnh của người dân miền núi. Bài thơ "Sớm mai con vào lớp ba" được Y Phương sáng tác năm 2005, in trong tập "Thơ Việt Nam 1975 - 2000", bài thơ là lời tâm sự đầy xúc động của người cha dành cho đứa con của mình trong ngày con khai trường vào lớp 3.
Mở đầu bài thơ, người cha bộc lộ tâm trạng lo lắng, bồn chồn khi thấy thời gian trôi nhanh quá. Con đang tuổi ăn tuổi ngủ nên bố mẹ phải sắp xếp mọi việc để đưa con đến trường. Những câu thơ như: "Cha mỉm cười xoa đầu/ Con thở dài - lo lắng"; "Con nhìn quanh căn nhà nhỏ/ Có lẽ lần đầu tiên con thấy/ Thế giới bao la thế!" đã diễn tả rất thành công tâm trạng ấy của người con. Trong suy nghĩ non nớt của trẻ thơ, thế giới rộng lớn bên ngoài còn xa lạ, bởi từ trước tới giờ con chưa từng đặt chân đến. Vì vậy, con cảm thấy lo lắng, hồi hộp. Người đọc dường như đang được hòa mình vào không khí của buổi lễ khai trường, chứng kiến những cử chỉ, hành động của hai cha con.
Không chỉ khắc họa tâm trạng của người con mà nhà thơ còn nói hộ tấm lòng của người cha:
"Cha mỉm cười xoa đầu
Con thở dài - lo lắng"
Người cha hiểu rõ những thay đổi của hoàn cảnh và muốn chia sẻ với con trai của mình. Ông tự hào về khả năng của con và mong muốn con sẽ tiếp tục phát triển tốt trong môi trường mới. Tuy nhiên, ông cũng nhận ra rằng con vẫn còn nhỏ và cần được bảo vệ, che chở. Điều này khiến ông cảm thấy buồn bã nhưng đồng thời cũng tạo ra một sự gắn kết mạnh mẽ giữa hai cha con.
Tình phụ tử thiêng liêng được thể hiện qua những vần thơ giản dị mà sâu sắc:
"Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con"
Hình ảnh "những ngôi sao thức ngoài kia" được sử dụng để miêu tả vẻ đẹp huyền bí và lung linh của bầu trời đêm. Ngôi sao được biết đến như nguồn sáng vĩnh cửu trên bầu trời, luôn tỏa sáng suốt cả đêm, bất kể thời gian. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh "Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con" nhằm nhấn mạnh tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con. Mẹ thức trắng đêm vì con, lo lắng cho sức khỏe và hạnh phúc của con. Tình mẫu tử đó thật cao cả và thiêng liêng, không gì có thể so sánh được.
Tác giả tiếp tục sử dụng biện pháp tu từ so sánh để làm nổi bật tình yêu thương của mẹ:
"Đôi bàn tay mẹ bế bồng nuôi nấng
Cả cuộc đời bé nhỏ của con"
Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự chăm sóc, yêu thương và bảo vệ. Nó chứa đựng tất cả những tình cảm và trách nhiệm của người mẹ đối với con cái. Bằng cách sử dụng biện pháp tu từ so sánh, tác giả đã khẳng định rằng đôi bàn tay mẹ có thể làm được mọi thứ, từ việc bế bồng, nuôi dưỡng đến việc chăm sóc và bảo vệ con trong suốt cuộc đời.
Cuối cùng, tác giả kết thúc bài thơ bằng một câu hỏi đầy ý nghĩa:
"Một tia nắng cũng không thể nào thiếu mẹ"
Câu hỏi này đặt ra vấn đề về tầm quan trọng của mẹ trong cuộc sống của mỗi người. Không ai có thể phủ nhận rằng mẹ là nguồn ánh sáng, là chỗ dựa vững chắc và là người bạn đồng hành đáng tin cậy của con. Câu hỏi này khơi gợi suy ngẫm về vai trò của mẹ trong cuộc sống và nhắc nhở chúng ta trân trọng tình mẫu tử quý báu.
Bài thơ "Sớm mai con vào lớp ba" của Y Phương đã thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc tình cảm của người cha dành cho con. Qua những hình ảnh đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, tác giả đã truyền tải được thông điệp về tình yêu thương, sự hy sinh và lòng biết ơn của người cha đối với con cái. Bài thơ này là một lời tri ân chân thành và đáng quý, giúp chúng ta hiểu thêm về giá trị của tình thân và tình mẫu tử.