phần:
câu 1: Phương thức biểu đạt: Biểu cảm
câu 2: Đoạn thơ trên nói về tình yêu quê hương và sự hy sinh của những người lính để bảo vệ Tổ Quốc.
câu 3: Trong đoạn thơ trên, tác giả đã sử dụng hai biện pháp tu từ chính là nhân hóa và ẩn dụ để tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao:
* Nhân hóa: "Máu thịt ở Hoàng Sa", "Trường Sa thương nhớ", "Đất Tổ Quốc chập chờn bóng giặc", "Biển cần lao" - những hình ảnh này đều được nhân hóa bằng cách gán cho chúng những hành động, cảm xúc của con người. Điều này giúp cho biển đảo trở nên gần gũi, sinh động hơn, đồng thời thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa biển cả với cuộc sống của con người Việt Nam.
* Ẩn dụ: "Áo mẹ bạc sờn" là một ẩn dụ cho biển cả, gợi liên tưởng đến sự bao la, rộng lớn, nhưng cũng đầy vất vả, gian nan của biển cả. Hình ảnh "áo mẹ bạc sờn" còn mang ý nghĩa biểu tượng về sự hy sinh thầm lặng, bền bỉ của biển cả đối với đất nước.
Tác dụng của việc sử dụng hai biện pháp tu từ này là:
* Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, khiến cho lời thơ thêm sinh động, hấp dẫn, dễ hiểu và dễ nhớ.
* Thể hiện tình yêu quê hương đất nước sâu sắc, lòng tự hào dân tộc và tinh thần bất khuất của người Việt Nam.
* Khơi gợi lòng yêu nước, ý chí bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của mỗi người dân Việt Nam.
câu 4: Câu thơ “Các con nằm thao thức phía Trường Sơn” là lời của nhân vật trữ tình nói với những đứa con của mình. Đó chính là những chiến sĩ đang ngày đêm canh giữ nơi biên cương, hải đảo để bảo vệ Tổ Quốc.
câu 5: Câu hỏi: Từ nội dung đoạn trích phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn khoảng 200 chữ trình bày suy nghĩ về trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ dân tộc. [/INST] Đoạn văn tham khảo: Trong thời đại hòa bình hiện nay, vấn đề bảo vệ và giữ gìn toàn vẹn lãnh thổ là một trọng trách thiêng liêng mà mỗi công dân đều phải thực hiện. Trách nhiệm này đòi hỏi chúng ta phải luôn đặt lợi ích chung của cộng đồng lên hàng đầu, sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ sự độc lập và tự do cho Tổ Quốc. Để hoàn thành tốt trách nhiệm này, chúng ta cần có kiến thức sâu rộng về lịch sử, địa lý và chính trị của đất nước. Chúng ta cũng nên tìm hiểu thêm về những giá trị truyền thống và tinh thần đoàn kết của dân tộc để có thể góp phần xây dựng một xã hội vững mạnh hơn. Ngoài ra, chúng ta còn phải biết cách ứng xử đúng mực và tôn trọng pháp luật, tránh xa mọi hành vi gây hại đến an ninh quốc gia. Đặc biệt, giới trẻ - những mầm non tương lai của đất nước - càng cần phải ý thức rõ ràng về vai trò quan trọng của mình trong việc bảo vệ Tổ Quốc. Họ sẽ trở thành những nhà lãnh đạo tài ba, những người tiên phong trong việc phát triển kinh tế, khoa học kỹ thuật và văn hóa nghệ thuật nhằm nâng cao đời sống vật chất lẫn tinh thần cho nhân dân. Tóm lại, trách nhiệm bảo vệ và giữ gìn toàn vẹn lãnh thổ dân tộc là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng mà mỗi người Việt Nam đều phải thực hiện.
phần:
câu 1: Phương thức biểu đạt: Biểu cảm
câu 2: Đoạn thơ trên nói về tình yêu quê hương đất nước và sự biết ơn đối với những anh hùng đã hi sinh để bảo vệ Tổ Quốc.
câu 3: Hai biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ là: nhân hóa và so sánh.
* Nhân hóa: "máu thịt", "thương nhớ", "chập chờn", "áo mẹ bạc sờn" - Tác giả đã sử dụng những động từ, tính từ vốn chỉ hành động, trạng thái của con người để miêu tả cho "máu thịt", "biển", "sóng". Điều này giúp cho hình ảnh biển đảo trở nên gần gũi, sinh động hơn, đồng thời cũng thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa con người với biển cả.
* So sánh: "như áo mẹ bạc sờn" - Tác giả so sánh biển đảo với chiếc áo mẹ bạc sờn nhằm nhấn mạnh sự vất vả, gian lao của biển đảo quê hương. Biển đảo như tấm áo mẹ bao bọc, che chở cho đất nước, nhưng cũng phải chịu nhiều nắng mưa, gió bão, giống như chiếc áo mẹ bạc màu theo năm tháng.
Tác dụng chung của hai biện pháp tu từ này là tạo nên một bức tranh về biển đảo Việt Nam đầy cảm xúc, vừa hùng vĩ, kiêu hãnh, vừa đầy yêu thương, tự hào. Đồng thời, nó cũng khơi gợi lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc trong mỗi người dân Việt Nam.
câu 4: Câu thơ "Các con nằm thao thức phía Trường Sơn" là lời khẳng định của tác giả rằng những đứa trẻ cũng đang lo lắng và suy nghĩ về tình hình đất nước. Chúng không chỉ quan tâm đến việc học tập mà còn đặt sự an nguy của Tổ Quốc lên hàng đầu. Điều này cho thấy tinh thần yêu nước và trách nhiệm đối với quê hương đã được truyền đạt và thấm nhuần sâu sắc trong tâm trí của họ.
câu 5: : - Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là nghị luận.
: Nội dung chính của đoạn trích là nói về những hi sinh mất mát mà nhân dân ta đã phải gánh chịu để bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ Quốc. Đồng thời cũng bày tỏ niềm tự hào và quyết tâm giữ gìn biển đảo quê hương.
: Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu "Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng" là ẩn dụ phẩm chất. Tác giả đã dùng hình ảnh "mẹ Âu Cơ" để ẩn dụ cho tình yêu quê hương đất nước, sự lo lắng, trăn trở của người mẹ dành cho con cái. Hình ảnh này gợi lên sự bao la, rộng lớn, vĩ đại của tình yêu quê hương đất nước, đồng thời cũng thể hiện nỗi đau xót, tiếc nuối của người mẹ khi chứng kiến cảnh chiến tranh, loạn lạc xảy ra trên mảnh đất quê hương.
: Đoạn thơ đã khơi dậy trong tôi ý thức về trách nhiệm đối với biển đảo quê hương. Biển đảo Việt Nam là một phần lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc, là nơi gắn bó máu thịt với hàng triệu người dân Việt Nam. Chúng ta cần có ý thức bảo vệ chủ quyền biển đảo, góp phần xây dựng và phát triển đất nước. Mỗi người chúng ta hãy chung tay góp sức bằng những hành động thiết thực như: học tập tốt, rèn luyện đạo đức, nâng cao nhận thức về chủ quyền biển đảo, tích cực tham gia các hoạt động tuyên truyền, giáo dục về biển đảo,...
phần:
câu 1: Tình yêu quê hương đất nước trở thành nguồn cảm hứng không bao giờ vơi cạn đối với các thi nhân, đặc biệt trong những năm tháng chiến tranh đã có rất nhiều những bài thơ hay về Tổ quốc ra đời. Nguyễn Việt Chiến cũng góp vào đề tài này tác phẩm "Tổ quốc là tiếng mẹ". Chỉ với nhan đề thôi đã khiến cho chúng ta có muôn vàn những cảm xúc bồi hồi, tha thiết.
Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, gồm 7 khổ thơ. Mỗi khổ thơ có 4 câu thơ trừ khổ cuối chỉ có 2 câu thơ. Với cách xây dựng bài thơ như vậy giúp cho tác giả truyền đạt được hết những suy nghĩ, tình cảm của mình dành cho Tổ quốc thân yêu.
Ngay từ nhan đề bài thơ, Nguyễn Việt Chiến đã khẳng định "Tổ quốc là tiếng mẹ". Khi đọc nhan đề này, đã gợi cho người đọc sự liên tưởng vô cùng độc đáo. Tác giả đã coi "Tổ quốc" giống như là một người mẹ. Và người mẹ ấy luôn dang rộng vòng tay ôm lấy đàn con thơ vào lòng. Người mẹ ấy còn ru con ngủ, ru con những giấc mơ say nồng, ru cho cuộc sống êm đềm, bình an, hạnh phúc.
Khi nhắc đến cụm từ "tiếng mẹ", ngay lập tức chúng ta sẽ nghĩ đến giọng nói thân thương của người mẹ hiền từ, dịu dàng. Tiếng mẹ là âm thanh ngọt ngào, thân thuộc, gần gũi và thiêng liêng nhất đối với mỗi con người. Từ lúc lọt lòng, ai cũng đều được nghe những lời ru ngọt ngào của người mẹ kính yêu. Vì vậy, nó sẽ khắc sâu vào tâm trí, in dấu đậm nét trong tâm hồn của mỗi đứa con.
Tác giả đã rất tinh tế khi sử dụng hình ảnh so sánh "Tổ quốc là tiếng mẹ". Điều này đã khiến cho tình yêu quê hương, đất nước trở nên thật gần gũi, thân thuộc. Chúng ta thấy rằng, Tổ quốc cũng giống như người mẹ ngày đêm tần tảo lo lắng cho đàn con. Cả cuộc đời người mẹ hi sinh tất cả vì những đứa con yêu. Họ tần tảo sớm hôm, chịu mọi đắng cay, vất vả miễn sao con được ăn học đàng hoàng, tử tế.
Người mẹ nào cũng mong muốn con của mình trở thành những người có ích cho xã hội. Chính vòng tay yêu thương của mẹ đã chở che, bảo vệ cho con, nâng bước con vào đời. Nhờ cái vòng tay ấm áp ấy mà con trưởng thành hơn từng ngày, trở thành những công dân có ích cho xã hội. Con luôn khắc ghi trong tim tình yêu thương của mẹ và cố gắng phấn đấu trở thành những người con ngoan ngoãn, có ích để không phụ công ơn của mẹ.
Tổ quốc cũng như người mẹ tần tảo, vất vả sinh con ra và nuôi con lớn lên trong vòng tay yêu thương. Con được lớn lên trong sự đùm bọc của Tổ quốc thân yêu. Tổ quốc là tiếng mẹ - Tổ quốc gắn với mọi miền. Ở đâu có mẹ, ở đó có Tổ quốc. Tổ quốc là tiếng mẹ thắp lên muôn ngọn lửa nên khi nghĩ về Tổ quốc, lòng chúng ta như được sưởi ấm, chở che trong những cơn giông tố cuộc đời.
Với cảm xúc mãnh liệt, Nguyễn Việt Chiến đã gửi gắm tới tất cả mọi người tình yêu thương vô bờ bến dành cho Tổ quốc. Đặc biệt, ông còn muốn nhắc nhở mọi người cần phải có trách nhiệm đối với Tổ quốc. Bởi nơi đó có mẹ già đang mỏi mòn đợi chờ con trở về.
Có thể nói, bài thơ "Tổ quốc là tiếng mẹ" của Nguyễn Việt Chiến đã mang đến cho người đọc những cảm xúc dạt dào về tình yêu quê hương, đất nước. Ông đã góp một tiếng thơ nhỏ của mình vào vườn hoa thơ ca để ngợi ca vẻ đẹp của Tổ quốc thân yêu.
Đọc xong bài thơ, trong lòng mỗi người đều khắc sâu được tình yêu của mình dành cho Tổ quốc. Đồng thời, chúng ta cần phải có trách nhiệm học tập, rèn luyện bản thân thật tốt để cống hiến, dựng xây quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp, vững mạnh hơn.
câu 2: Sự phát triển công nghiệp hóa - hiện đại hóa đã giúp cuộc sống chúng ta trở nên thuận tiện, dễ dàng hơn nhưng cũng kéo theo đó là những tác động tiêu cực đến môi trường. Trong đó, rác thải nhựa hay còn gọi là "rác thải nhựa" đang trở thành mối đe dọa đến môi trường toàn cầu.
Rác thải nhựa là tên gọi để chỉ tất cả những vật dụng bằng nhựa đã qua sử dụng hoặc không còn giá trị bị vứt lại, bao gồm: chai nhựa, túi nilon, ca cốc nhựa, ống hút... Chúng được sử dụng rộng rãi trong đời sống hằng ngày và rất khó phân hủy. Theo Hiệp hội Hóa học Hoa Kỳ, rác thải nhựa mất đến hơn 1000 năm mới có thể phân hủy hoàn toàn.
Cùng với tốc độ gia tăng của rác thải nhựa, môi trường và sức khỏe con người đang đối mặt với nhiều nguy cơ đáng sợ. Các nhà khoa học đã nghiên cứu và chỉ ra rằng trong cấu trúc của nhựa lên có chứa các chất phụ gia như DDT, dioxin, furan... Đây đều là những chất độc hại, nếu không may tiếp xúc hoặc xử lý không đúng cách sẽ dễ dàng thẩm thấu vào cơ thể gây nên các bệnh nguy hiểm như ung thư não, ung thư vú, rối loạn hormone... Đặc biệt, tác hại đáng sợ nhất của rác thải nhựa là tồn tại hàng trăm năm trên trái đất. Loại rác thải này rất khó để tái chế, dù có tái chế cũng cần mất rất nhiều năm mới phân hủy. Hiện nay, chúng ta chỉ có thể hạn chế sử dụng đồ nhựa, thu gom rồi đem đi xử lý. Tuy nhiên, chúng ta mới chỉ xử lý được rác thải nhựa bằng cách chôn lấp, đốt cháy hoặc đổ ra bãi rác. Nhưng nếu chôn lấp sẽ làm ảnh hưởng đến nguồn nước ngầm. Đốt cháy sẽ tạo ra khí thải chứa Dioxin và Furan gây ngộ độc, ảnh hưởng đến tuyến nội tiết, giảm khả năng miễn dịch, ung thư...
Theo Tổ chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc (FAO), ước tính Việt Nam có khoảng 8 triệu tấn chất thải nhựa mỗi năm. Đây là những con số vô cùng khủng khiếp, báo động khẩn cấp đến tất cả mọi người, mọi quốc gia trên thế giới. Hậu quả mà rác thải nhựa để lại vô cùng khôn lường. Tất nhiên, hiểm hoạ đại dương do rác thải nhựa là điều không thể tránh khỏi.
Việt Nam đang đứng thứ tư trong danh sách các quốc gia xả nhiều rác thải nhựa ra đại dương. Và chúng ta cũng không quá bất ngờ trước con số này, bởi hiện nay người dân vẫn vứt rác bừa bãi, bất chấp mọi nơi, mọi lúc. Nhiều siêu thị, công viên, đường phố ngập tràn rác thải. Nguy hiểm hơn, chúng ta còn có thói quen sử dụng chai nước nhựa một lần. Theo thống kê, mỗi ngày Việt Nam thải ra môi trường khoảng 150 tấn nhựa và tăng lên 200 - 250 tấn mỗi ngày vào năm 2020. Một con số rất khủng khiếp.
Vậy nguyên nhân của vấn đề rác thải nhựa đang ngày càng tăng cao là do đâu? Đâu tiên chính là thói quen lạm dụng nhựa sử dụng 1 lần. Năng lực quản lý yếu kém: Lượng rác thải nhựa quá lớn, trong khi năng lực quản lý chất thải ở Việt Nam còn rất nhiều hạn chế. Điều này càng làm tăng gánh nặng cho môi trường và sức khỏe cộng đồng. Công nghệ tái chế chậm tiến: Việc thiếu hụt công nghệ tái chế hiệu quả cũng khiến vấn đề rác thải nhựa thêm trầm trọng. Ý thức người dân còn kém: Người dân có ý thức kém, chưa nhận thức đúng về mức độ nguy hiểm của ô nhiễm rác thải nhựa đối với môi trường, đặc biệt là môi trường biển.
Để giảm tải rác thải nhựa, chúng ta cần mạnh tay hơn trong việc giải quyết vấn nạn rác thải. Đồng thời, nâng cao tinh thần, trách nhiệm của mọi người về việc bảo vệ môi trường. Hãy thay đổi thói quen sống bền vững ngay từ hôm nay!