Hàn Mặc Tử là một thi sĩ có phong cách thơ rất riêng biệt, độc đáo. Ông để lại cho đời nhiều tập thơ nổi tiếng như Gái Quê, Thơ Điên hay Chơi Giữa Mùa Trăng. Bài thơ "Trăng vàng trăng ngọc" là một bài thơ tiêu biểu, góp phần làm nên tên tuổi của nhà thơ. Hình ảnh trăng trong bài thơ này cũng giống như hình tượng trăng trong nhiều bài thơ khác của Hàn Mặc Tử, đó là hình ảnh của vầng trăng trót bị ám ảnh bởi tình yêu và cái chết.
Vầng trăng trong bài thơ này được miêu tả với nhiều màu sắc khác nhau: trăng vàng, trăng ngọc, trăng thiên lí,... Mỗi màu sắc đều mang một ý nghĩa riêng, nhưng tất cả đều thể hiện một vẻ đẹp lung linh, huyền ảo. Vầng trăng không chỉ là một vật thể thiên nhiên vô tri vô giác, mà còn là một người bạn tri âm, tri kỷ của nhà thơ. Nó là nơi nhà thơ gửi gắm những tâm tư, tình cảm sâu kín nhất của mình.
Trong bài thơ, vầng trăng được miêu tả với nhiều trạng thái khác nhau, lúc thì "tròn vành vạnh", lúc thì "đứt từng khúc", lúc thì "nở ra trắng xóa"... Những trạng thái này thể hiện những cung bậc cảm xúc khác nhau của nhà thơ. Khi nhà thơ vui sướng, hạnh phúc, vầng trăng tròn đầy, tỏa sáng rực rỡ. Khi nhà thơ buồn bã, đau khổ, vầng trăng đứt từng khúc, u tối. Khi nhà thơ khao khát được sống, được yêu thương, vầng trăng nở ra trắng xóa, tràn đầy hy vọng.
Bài thơ "Trăng vàng trăng ngọc" là một bài thơ hay, thể hiện tài năng và tâm hồn nhạy cảm của Hàn Mặc Tử. Qua bài thơ, ta thấy được vẻ đẹp đa dạng, phức tạp và đầy bí ẩn của hình tượng trăng. Trăng không chỉ là một vật thể thiên nhiên vô tri vô giác, mà còn là một biểu tượng của tình yêu, của nỗi đau, của khát vọng sống mãnh liệt.
Hàn Mặc Tử đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm để miêu tả vầng trăng. Những hình ảnh ấy đã tạo nên một không gian thơ mộng, lung linh, huyền ảo. Bên cạnh đó, nhà thơ còn sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, điệp ngữ... để tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ.
Tóm lại, bài thơ "Trăng vàng trăng ngọc" là một bài thơ hay, thể hiện tài năng và tâm hồn nhạy cảm của Hàn Mặc Tử. Qua bài thơ, ta thấy được vẻ đẹp đa dạng, phức tạp và đầy bí ẩn của hình tượng trăng. Trăng không chỉ là một vật thể thiên nhiên vô tri vô giác, mà còn là một biểu tượng của tình yêu, của nỗi đau, của khát vọng sống mãnh liệt.