câu 1: Bài thơ "Chơi cùng" của nhà thơ Mai Văn Phấn đã khắc họa thành công hình ảnh người cha đang chơi đùa cùng đứa con của mình. Qua đó, tác giả cũng bộc lộ những suy tư, trăn trở về cuộc đời, về tương lai của đứa con bé bỏng. Khổ thơ thứ nhất mở đầu bằng hình ảnh người cha bế con đi dạo. Tiếng bước chân "chậm rãi", "nhẹ nhàng" cho thấy sự ân cần, chu đáo của người cha dành cho đứa con bé bỏng. Hình ảnh so sánh đứa trẻ với "chú chim non" gợi lên vẻ đẹp ngây thơ, trong sáng của tuổi thơ.
Người cha nhận ra rằng mình không còn nhanh nhẹn, khỏe mạnh như xưa nữa. Điều này khiến ông cảm thấy buồn bã, lo lắng cho tương lai của đứa con. Ông sợ rằng một ngày nào đó, ông sẽ không còn đủ sức khỏe để bảo vệ, che chở cho con. Khổ thơ thứ ba tiếp tục mạch cảm xúc của khổ thơ thứ nhất. Người cha nhìn vào gương và so sánh bản thân với hình ảnh của mình khi còn trẻ. Ông nhận ra rằng mình đã già đi, làn da nhăn nheo, mái tóc bạc trắng. Điều này khiến ông cảm thấy buồn bã, tiếc nuối vì thời gian trôi qua quá nhanh. Ông mong ước được trở lại thời thanh xuân để có thể bảo vệ, che chở cho con trọn vẹn hơn.
Bài thơ "Chơi cùng" đã thể hiện một cách tinh tế những cảm xúc phức tạp của người cha. Đó là niềm vui sướng khi được chơi đùa cùng con, là nỗi buồn khi nghĩ về tương lai, là khát vọng được sống mãi bên con. Bài thơ đã để lại trong lòng độc giả nhiều ấn tượng sâu sắc.
câu 2: Trong cuộc sống này, mỗi chúng ta đều có rất nhiều điều để học hỏi và khám phá. Chúng ta cũng luôn tự đặt ra cho mình hàng trăm câu hỏi vì sao và làm thế nào. Và đối với tác giả Nguyễn Quang Thiều, ông đã đặt ra câu hỏi "Người cần gì?" và nhận được câu trả lời từ vạn vật xung quanh. Đó chính là "cần bay", "cần chảy" và "cần ra khơi". Vậy nên, thông qua đoạn trích Những câu hỏi không lãng mạn, tác giả đã thể hiện quan niệm về lẽ sống của bản thân.
Đầu tiên, tác giả đã kể lại trải nghiệm cá nhân khi trò chuyện cùng chú chim, dòng sông và con thuyền. Khi hỏi một con chim rằng "người cần gì?", nó đã trả lời rằng "ta cần bay". Đối với loài chim, đôi cánh chính là phương tiện di chuyển giúp chúng có thể bay đến khắp mọi nơi. Nếu con chim bị nhốt trong chiếc lồng sắt kia thì đôi cánh của nó sẽ trở nên vô dụng. Tương tự như vậy, nếu một con thuyền không ra khơi thì nó chỉ là một khúc gỗ mục nát dưới lòng biển mà thôi. Còn dòng sông thì cần chảy bởi nếu nó dừng chảy thì sẽ trở thành một vũng nước chết. Từ đó, nhà thơ đã khái quát hóa thành câu nói "mọi sự tồn tại trên đời này đều cần hoạt động". Con người cũng vậy, chúng ta sinh ra để sống và để thực hiện sứ mệnh của riêng mình.
Tiếp đến, tác giả đã bày tỏ quan điểm của bản thân về ý nghĩa của việc tồn tại. Theo ông, sự tồn tại của con người khác biệt so với sự vật xung quanh. Sự khác biệt ấy nằm ở khả năng tư duy và cảm xúc. Nhờ vào bộ não phát triển, con người có thể làm được nhiều công việc phức tạp. Đồng thời, họ còn có thể yêu thương, đồng cảm và sẻ chia với những người xung quanh. Chính điều đó đã khiến cho cuộc sống của con người trở nên đặc biệt hơn so với các sự vật vô tri.
Cuối cùng, tác giả khẳng định rằng con người cần phải sống trọn vẹn từng phút giây. Mỗi người đều có một hành trình riêng, do đó chúng ta hãy cứ tự tin bước đi trên con đường của mình. Trên hành trình ấy, chúng ta hãy không ngừng học hỏi và trau dồi kiến thức để hoàn thiện bản thân. Có như vậy, cuộc sống mới trở nên ý nghĩa hơn.
Như vậy, đoạn trích Những câu hỏi không lãng mạn đã thể hiện quan niệm sâu sắc về lẽ sống của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều. Thông qua những hình ảnh gần gũi, quen thuộc, tác giả đã gửi gắm những triết lý sâu sắc về cuộc sống.