Viết bài văn khoảng 600 chữ so sánh hai nhân vật hộ trong tác phẩm đời thừa và Nhân vật thứ trong tác phẩm sống mòn

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Apple_LMb0FenKDHcHIvBVYhQ8fwoREt32

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

20/03/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong dòng văn học hiện thực Việt Nam giai đoạn 1930 – 1945, Nam Cao là một trong những cây bút xuất sắc nhất. Ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị về cả nội dung lẫn nghệ thuật, trong đó có Đời thừa và Sống mòn. Hai tác phẩm này đều xoay quanh chủ đề về bi kịch của người trí thức nghèo trong xã hội cũ. Tuy nhiên, mỗi tác phẩm lại có những nét riêng biệt, thể hiện phong cách nghệ thuật độc đáo của Nam Cao.
Trong Đời thừa, nhân vật chính là Hộ – một nhà văn có ý thức sâu sắc về cuộc sống. Anh ta coi nghệ thuật là tất cả, nhưng cuối cùng lại phải đối mặt với thực tế khắc nghiệt. Cuộc sống nghèo khổ đã khiến Hộ phải bán rẻ tài năng của mình để kiếm tiền nuôi gia đình. Điều này đã gây ra nỗi đau đớn, dằn vặt khôn nguôi trong tâm hồn anh.
Bi kịch tinh thần của Hộ bắt nguồn từ sự mâu thuẫn giữa khát vọng sống cao đẹp và hiện thực nghèo túng. Anh ta muốn viết những tác phẩm có giá trị, góp phần làm thay đổi thế giới, nhưng thực tế lại buộc anh phải viết những bài báo tầm thường để kiếm tiền. Sự giằng xé giữa hai luồng tư tưởng này đã đẩy Hộ vào vòng xoáy của sự tuyệt vọng.
Hộ không thể hoàn thành được tác phẩm mà anh hằng ao ước. Những đứa con nheo nhóc, cái bụng rỗng meo của vợ… tất cả đã cướp đi của anh cơ hội được sáng tạo. Anh đành phải chấp nhận viết những bài báo nhạt nhẽo, vô vị để kiếm tiền nuôi gia đình. Điều này đã khiến Hộ cảm thấy mình thật vô ích, chẳng khác gì một kẻ thừa thãi trên cõi đời.
Để giải tỏa nỗi buồn, Hộ tìm đến rượu. Mỗi lần uống rượu, anh lại say khướt, rồi chửi bới, đánh đập vợ con. Hành động vũ phu ấy của Hộ đã khiến anh tự tay hủy hoại hạnh phúc gia đình mình. Cuối cùng, Hộ nhận ra rằng mình đã đánh mất bản thân, trở thành một kẻ tàn nhẫn, độc ác.
Còn trong Sống mòn, nhân vật chính là Thứ – một chàng trai trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết. Sau khi tốt nghiệp đại học, Thứ hăm hở bước vào đời với bao hoài bão, ước mơ. Nhưng rồi, anh bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống mưu sinh. Anh phải chịu đựng biết bao cay đắng, tủi nhục.
Thứ luôn đấu tranh với những suy nghĩ tiêu cực để giữ vững lí tưởng sống. Anh không muốn bị xã hội vùi dập, chà đạp. Nhưng rồi, anh vẫn phải chấp nhận thực tế phũ phàng. Anh phải sống một cuộc sống “sống mòn” – một cuộc sống vô nghĩa, tẻ nhạt.
Thứ cảm thấy đau khổ khi nhìn thấy vợ con đói rách, quần áo vá chằng vá đụp. Anh muốn làm gì đó để giúp đỡ họ, nhưng sức lực của một người đàn ông đã cạn kiệt sau bao năm bôn ba kiếm sống. Thứ chỉ biết ôm lấy nỗi buồn, day dứt khôn nguôi.
Cả Hộ và Thứ đều là những trí thức nghèo, bị xã hội vùi dập và chà đạp. Họ đều phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Tuy nhiên, cách họ phản ứng trước những khó khăn ấy lại khác nhau.
Hộ tìm đến rượu để giải sầu, còn Thứ lại cố gắng vượt qua bằng cách đọc sách, viết lách. Hộ dần dần đánh mất bản thân, trở thành một kẻ tàn nhẫn, độc ác. Còn Thứ vẫn giữ được lí tưởng sống, dù nó có phần phai nhạt.
Hai nhân vật Hộ và Thứ là những biểu tượng cho số phận của người trí thức nghèo trong xã hội cũ. Họ là những người có tài năng, có ước mơ, nhưng lại bị xã hội vùi dập, chà đạp. Qua hai nhân vật này, Nam Cao đã lên án xã hội bất công, phi nghĩa, đồng thời khẳng định giá trị nhân đạo của con người.
Tóm lại, Đời thừa và Sống mòn là hai tác phẩm xuất sắc của Nam Cao. Hai tác phẩm này đã khắc họa chân thực số phận của người trí thức nghèo trong xã hội cũ. Dù có những lúc tuyệt vọng, nhưng những người trí thức như Hộ và Thứ vẫn không ngừng đấu tranh để giữ gìn nhân cách và lí tưởng sống của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Apple_LMb0FenKDHcHIvBVYhQ8fwoREt32

Trong nền văn học hiện thực Việt Nam, Đời thừa của Nam Cao và Sống mòn của Nguyễn Huy Tưởng là hai tác phẩm tiêu biểu phản ánh bi kịch của những trí thức nghèo trong xã hội cũ. Nhân vật Hộ trong Đời thừa và nhân vật Thứ trong Sống mòn đều là những con người có hoài bão, lý tưởng nhưng cuối cùng lại rơi vào bi kịch của sự bất lực và bế tắc. Dù có những điểm tương đồng nhưng hai nhân vật này cũng mang những nét riêng biệt trong tư tưởng và cách thức đối diện với cuộc sống.

Trước hết, cả Hộ và Thứ đều là những người trí thức có hoài bão và ước mơ cao đẹp. Hộ là một nhà văn đầy khát vọng, mong muốn viết nên những tác phẩm lớn, mang giá trị sâu sắc cho đời. Anh khao khát vươn lên trong nghề nghiệp, không muốn những trang văn của mình chỉ là thứ văn “cầu cạnh, nịnh hót”. Tương tự, Thứ trong Sống mòn cũng là một thầy giáo có ý chí, mong muốn đem tri thức để thay đổi cuộc đời, thoát khỏi kiếp sống tẻ nhạt và vô nghĩa. Cả hai nhân vật đều đại diện cho tầng lớp trí thức tiểu tư sản giàu nhiệt huyết nhưng bị hoàn cảnh xã hội vùi dập.

Tuy nhiên, bi kịch của họ lại mang những sắc thái khác nhau. Hộ trong Đời thừa là một con người đau khổ và giằng xé nội tâm dữ dội. Anh dần bị cơm áo gạo tiền làm lu mờ lý tưởng, buộc phải viết những thứ văn tầm thường để nuôi sống gia đình. Anh trở nên cộc cằn, nóng nảy, trút giận lên người vợ hiền lành và các con của mình. Dù lý trí hiểu rõ sai lầm, Hộ vẫn không thể thoát khỏi vòng xoáy của sự bất lực. Ngược lại, Thứ trong Sống mòn lại có bi kịch âm thầm hơn. Anh bị guồng quay của cuộc sống cuốn đi, dần đánh mất ước mơ, chấp nhận một cuộc sống tẻ nhạt, nhàm chán mà không còn đấu tranh. Nếu như Hộ còn có sự giằng co giữa lý tưởng và thực tại, thì Thứ gần như đã buông xuôi, chấp nhận số phận, sống một cuộc đời “mòn” đúng như tên tác phẩm.

Cả hai nhân vật đều phản ánh một thực trạng đau lòng của tầng lớp trí thức trong xã hội cũ: những con người có ước mơ nhưng không thể thực hiện, bị hoàn cảnh xô đẩy vào sự bế tắc. Thông qua Hộ và Thứ, Nam Cao và Nguyễn Huy Tưởng đã vẽ nên bức tranh hiện thực đầy xót xa về một xã hội mà ở đó, những con người có hoài bão lại không thể sống đúng với ước mơ của mình. Nếu như Hộ là hình tượng của sự giằng xé, đau đớn, thì Thứ là hiện thân của sự chấp nhận, cam chịu.

Tóm lại, nhân vật Hộ và Thứ đều là những trí thức có lý tưởng nhưng phải đối mặt với bi kịch cuộc đời. Hộ giằng xé giữa lý tưởng và hiện thực, trong khi Thứ chấp nhận sự mòn mỏi của cuộc sống. Qua hai nhân vật này, hai tác giả không chỉ tố cáo xã hội cũ đã bóp nghẹt những ước mơ mà còn gửi gắm những suy tư sâu sắc về thân phận con người trong dòng chảy của cuộc đời.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi