viết 1 đoạn văn cảm nhân về bài thơ cái roi tre của tác giả nguyễn vĩnh tiến

Nhà tôi người đứng, người trông Bà ngồi than thở, trời không ngớt nồm'... Ông tôi ốm được mười h
rotate image
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Nagumo
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

20/03/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ Cái roi tre của Nguyễn Vĩnh Tiến là một tác phẩm mang tính chất tự sự, kể về cuộc sống gia đình và tình cảm giữa các thế hệ. Nhân vật chính là một cậu bé đang trải qua giai đoạn trưởng thành đầy khó khăn và thử thách. Cậu ta đối mặt với nhiều vấn đề như việc bị đánh đòn bằng roi tre từ cha mẹ, nhưng đồng thời cũng thể hiện lòng hiếu thảo và tình yêu thương dành cho gia đình.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh của một căn nhà đơn sơ, nơi mà nhân vật chính sinh sống cùng với cha mẹ và em gái. Hình ảnh này tạo nên một bầu không khí yên bình, tĩnh lặng, nhưng cũng ẩn chứa sự cô đơn và thiếu vắng tình cảm. Nhân vật chính thường xuyên bị đánh đòn bởi cha mẹ vì những lỗi lầm nhỏ nhặt. Điều này khiến cậu ta cảm thấy bất công và tức giận, tuy nhiên, cậu ta vẫn luôn giữ im lặng và chịu đựng mà không dám phản kháng.
Một điểm đáng chú ý trong bài thơ là cách tác giả sử dụng ngôn ngữ để miêu tả tâm trạng của nhân vật chính. Từ ngữ được chọn lựa kỹ càng, giúp truyền tải hiệu quả cảm xúc phức tạp của nhân vật. Ví dụ, khi nói về việc bị đánh đòn, tác giả sử dụng cụm từ "rát buốt trái tim", gợi lên hình ảnh đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Hay khi miêu tả sự im lặng của nhân vật trước hành động của cha mẹ, tác giả sử dụng câu thơ ngắn gọn, súc tích, tạo nên không khí nặng nề, u ám.
Tóm lại, bài thơ Cái roi tre của Nguyễn Vĩnh Tiến là một tác phẩm sâu sắc về chủ đề gia đình và tình cảm. Tác giả đã khéo léo xây dựng hình ảnh nhân vật chính với những nét tính cách đặc trưng, đồng thời sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh và biểu cảm để truyền tải thông điệp của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Kyrie Irving

20/03/2025

NagumoTừ rất lâu về trước, người xưa đã có câu răn dạy như này: “Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt chi bùi”. Dù không ai chắc được câu này đúng hay sai, nhưng chiếc roi đã trở thành một vật không thể thiếu trong tuổi thơ của trẻ em, nhất là các bạn ở nông thôn. Nguyễn Vĩnh Tiến đã sử dụng hình ảnh quen thuộc này trong bài thơ của mình, biến Chiếc roi tre trở thành một trong những bài thơ viết về tình cảm gia đình đặc sắc. Bài thơ đã khắc họa một bức tranh sinh động về tình cảm gia đình Việt Nam, đồng thời thể hiện sự yêu thương, bao dung của cha dành cho con và sự hối lỗi, trưởng thành của đứa trẻ.

“Bố tôi vớ cái roi tre

Khi tôi bỏ học, chạy về thăm ông

Nhà tôi người đứng, người trông

Bà ngồi than thở, trời không ngớt nồm…”

Ngay từ những dòng thơ đầu tiên đã cho ta thấy được khung cảnh của gia đình tác giả khi ấy. Người ông ốm nằm liệt giường, bên cạnh là những người thân đang lo lắng chăm sóc cho ông. Người nhà thì đứng xung quanh lo lắng, bà ngồi cạnh thở than cho người bạn đồng hành cả cuộc đời. Ngoài trời vào đông lạnh, nhưng cái nồm chợt kéo đến tê tái như nỗi buồn đặc sệt trong lòng các thành viên. Đứa con đang đi học, nhưng nỗi nhớ mong của một đứa trẻ khiến nó hiểu được định nghĩa của chi ly. Vậy nên, nó từ trường học trở về, không báo bố mẹ, nên mới nói là bỏ học. Và tất nhiên, thấy con nhỏ bỏ học chạy về nhà, nghĩ nó ham chơi nên người bố mới cần chiếc roi che như để răn dạy.

“Ông tôi ốm được mười hôm

Rễ tre, rễ mít đã chồm ra sân

Đàn gà vẫn đứng một chân

Con bên thành giếng, con gần đống rơm

Hoa nhài nở chẳng còn thơm

Ấm trà nguội ngắt, bữa cơm vội vàng…”

Những hình ảnh “rễ tre, rễ mít chồm ra sân”, “đàn gà đứng một chân”, “con bên thành giếng, con gần đống rơm” đã gợi lên một khung cảnh hoang vắng, thiếu sức sống. Khung cảnh này như phản ánh tâm trạng lo lắng, bất an của những người thân trong gia đình. Vì ông ốm liệt giường, không ai chăm sóc cho cây cối trong nhà, vì việc đó vốn là việc ông hay làm, giờ ông ốm, cũng chẳng còn ai quan tâm đến vì lo lắng cho ông quá! Bởi ông ốm được 10 hôm rồi, hoa nhài đã nở, đến nay cũng chẳng còn thơm nữa. Bình thường ông hay uống trà, khi ông nằm, không ai pha trà nên ấm chén nguội ngắt, bữa cơm cả nhà ăn cũng vội vàng.

Chỉ bằng một đoạn thơ đơn giản, dường như khung cảnh trầm lắng của gia đình đã lan sang người đọc. Bởi chúng ta không thể biết, khi nào những gốc tre, gỗ mít mới được tỉa tốt, khi nào ấm trà mới bốc hơi thơm mùi thanh mát. Thông qua đoạn thơ, nhà thơ đã thể hiện tình cảm yêu thương, lo lắng của những người thân trong gia đình dành cho ông khi ông ốm. Tình cảm ấy được thể hiện qua sự thay đổi của cảnh vật và những hoạt động thường ngày trong gia đình.

Và cuối cùng, bức tranh ấy bị phá vỡ sự tĩnh lặng bởi tiếng khóc òa của đứa cháu lại một lần nữa bỏ học về nhà:

“Ông tôi mê tỉnh ngổn ngang

Cầm tay tôi lại đặt sang tay bà

Tôi nhìn ông, muốn khóc oà

Nỗi đau đâu cứ phải là roi tre?

Chiều nay bỏ học tôi về

Bố tôi quăng cái roi tre lên trời.”

Trẻ con khi đó sợ nhất là chiếc roi tre của bố, của mẹ nhưng nhân vật trữ tình trong bài thơ lại chẳng như vậy. Bởi nỗi đau đâu chỉ có thể do chiếc roi gây nên, mà thậm chí đến từ chính những người thân trong nhà, đó là khi ông mất. Chắc hẳn, tình cảm của cháu đối với ông nội rất sâu sắc, vậy nên mới đau buồn đến vậy dù rằng còn rất nhỏ. Nhưng khi nhìn ông mê tỉnh ngổn ngang, đứa cháu đã muốn khóc òa. Và hai câu thơ cuối, khi cháu lại bỏ học trở về, khi ấy ông nội sức cũng đã yếu hẳn. Bởi vậy, người cha cũng chẳng vung chiếc roi, đau thương mà “quảng roi tre lên trời.” Từ hình ảnh chiếc roi quen thuộc, tác giả đã vẽ nên một bức tranh và vô hình xóa mờ đi khoảng cách thế hệ, gắn kết mọi thành viên trong gia đình. 

Chiếc roi tre giờ đây đã chẳng còn đáng sợ. Vì so với nỗi đau da thịt, thì những vết thương lòng trong tim lại đau lâu và dai dẳng hơn nhiều. Vậy nên, cậu bé ấy đã chẳng còn sợ chiếc roi của cha, vẫn bỏ học về bên cạnh ông khi ốm. Và dường như, những thế hệ trong gia đình người Việt qua bao năm vẫn như thế, vẫn thắm nồng và yêu thương nhau.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved