Apple_NqwSETvVwPQmY6ifQxXzCWct8OA3
Những đặc điểm của làng quê được gợi tả qua hình tượng "con đường" trong bài thơ Lời con đường quê được thể hiện sinh động, mang đậm chất thôn dã và gợi nhiều cảm xúc hoài niệm. Qua đó, con đường trở thành biểu tượng chứa đựng tâm hồn và hơi thở của làng quê Việt. Cụ thể:
- Con đường quê là không gian gắn bó thân thiết với tuổi thơ người con trong bài thơ: “Bao năm tháng đi về trên ngõ / Bao hoàng hôn rậm rịch bước chân trâu”. Hình ảnh chân trâu, đom đóm lập loè, hoa súng se sẽ nở, hương cau dịu nhẹ… gợi lên một làng quê bình yên, gần gũi, gắn với nếp sống dân dã.
- Con đường hiện lên mộc mạc, chân chất, gắn với sự nghèo khó và vất vả của người dân quê: “Xóm nghèo mái rạ chen nhau”, “Lối hẹp”, “bà lưng còng chống gậy bước run”, “sương trắng mùa đóng ngõ vắng”… Từng hình ảnh đều khắc họa cuộc sống lam lũ, nặng nhọc nhưng đầy tình cảm, gợi lên sự trân trọng với quá khứ và người thân.
- Con đường còn là dấu ấn của ký ức, kỷ niệm, là nơi đong đầy yêu thương và nỗi nhớ. Những chi tiết giàu sức gợi tả như “xin lửa”, “hương dịu tự vườn cau”, hay “quét hoài không hết lá khô” khiến con đường trở thành nơi lưu giữ một phần hồn của quê nhà.
- Đồng thời, con đường còn mang ý nghĩa biểu tượng cho sự phát triển, cho ước vọng tương lai: “Ta dựng ngày mai rộng biển lúa vàng / Bước đi dài đường phải thênh thang”. Hình ảnh con đường thênh thang, rộng mở gắn với những khát vọng đổi thay, no ấm và hiện đại hơn cho quê hương.
Từ một con đường nhỏ, bài thơ đã vẽ nên cả hồn quê, tình người và ước mơ về một tương lai tươi sáng.