câu 4: - Tác giả đặt tên bài thơ là “Gọi con” bởi lẽ: + Bài thơ được viết khi đứa con đầu lòng của nhà thơ vừa tròn một tuổi. Nhà thơ gọi con bằng tiếng “con ơi”. Tiếng gọi ấy chứa đựng bao tình yêu thương của cha dành cho con.
câu 5: I. Yêu cầu chung:
- Học sinh biết cách làm bài văn nghị luận xã hội.
- Bố cục hợp lí, kết cấu chặt chẽ, diễn đạt lưu loát; không mắc lỗi chính tả, dùng từ, đặt câu.
II. Yêu cầu cụ thể:
1. Giải thích ý kiến:
- Chiến tranh là một hiện tượng lịch sử có tính chất tiêu cực, gây ra những hậu quả nặng nề cho nhân loại trên nhiều lĩnh vực như kinh tế, văn hóa và đặc biệt là con người.
- Nỗi đau mà chiến tranh để lại vô cùng to lớn đối với mỗi cá nhân cũng như toàn xã hội.
2. Bình luận:
a. Khẳng định ý kiến đúng đắn:
- Chiến tranh đã gây ra bao mất mát, đau thương cho con người.
+ Những người lính phải bỏ mạng nơi chiến trường xa xôi.
+ Những người phụ nữ thì mòn mỏi chờ chồng, con trở về nhưng vô ích.
+ Những đứa trẻ chưa kịp cảm nhận tình yêu thương của cha thì đã mãi mãi không còn cha nữa...
b. Lí giải vì sao chiến tranh gây ra nỗi đau cho con người:
- Chiến tranh là sự hủy diệt tàn bạo của các thế lực cầm quyền nhằm thực hiện mục đích chính trị hay kinh tế nào đó.
- Trong chiến tranh, mọi giá trị vật chất lẫn tinh thần đều bị phá hủy.
3. Bài học rút ra:
- Cần lên án chiến tranh phi nghĩa.
- Mỗi quốc gia cần xây dựng mối quan hệ hòa bình hữu nghị với nhau.
4. Liên hệ bản thân:
- Là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta cần tích cực trau dồi tri thức, rèn luyện kĩ năng để sau này góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
III. Viết
* Giới thiệu vấn đề:
- Nêu khái quát về vai trò của sách.
- Trích dẫn câu nói "Đọc sách là một nhu cầu không thể thiếu trong đời sống con người".
* Triển khai vấn đề:
- Sách là sản phẩm sáng tạo bằng trí tuệ và tâm hồn của con người, được lưu giữ dưới nhiều hình thức khác nhau (chữ viết, hình ảnh,...).
- Đọc sách là hoạt động tiếp thu những nội dung ghi trong sách.
- Ý nghĩa của việc đọc sách:
+ Giúp mở rộng hiểu biết, khám phá thêm nhiều điều mới mẻ.
+ Rèn luyện tư duy, phát triển trí tưởng tượng.
+ Bồi dưỡng tâm hồn, hoàn thiện đạo đức.
+ Nâng cao vốn ngôn ngữ.
- Cách đọc sách hiệu quả:
+ Lựa chọn sách phù hợp với lứa tuổi, sở thích.
+ Có kế hoạch đọc cụ thể, thường xuyên.
+ Ghi chép lại những thông tin quan trọng.
+ Thảo luận, chia sẻ với bạn bè về những cuốn sách đã đọc.
* Kết thúc vấn đề:
- Tóm tắt lại tầm quan trọng của việc đọc sách.
- Rút ra bài học cho bản thân.
câu 2: Xuân Quỳnh và Xuân Diệu là hai gương mặt tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Nếu Xuân Diệu được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình” với những vần thơ nồng nàn, cháy bỏng thì Xuân Quỳnh lại ghi dấu với độc giả bởi những bài thơ giản dị mà sâu sắc về tình yêu và khát vọng hạnh phúc đời thường. Hai đoạn thơ trích dẫn đều thể hiện những cung bậc cảm xúc khác nhau của con người khi đứng trước tình yêu và sự hữu hạn của kiếp người. Tuy nhiên, mỗi nhà thơ lại có những cách thể hiện riêng, mang đậm dấu ấn cá nhân.
Về nội dung, cả hai đoạn thơ đều thể hiện khát vọng sống mãnh liệt, muốn hòa mình vào thiên nhiên, muốn trường tồn cùng thời gian. Trong đoạn thơ của Xuân Quỳnh, tác giả thể hiện ước muốn được tan chảy vào biển lớn tình yêu, được hòa mình vào cái ta rộng lớn, bất diệt. Hình ảnh “tan ra”, “trăm con sóng nhỏ” hay “ngàn năm còn vỗ” thể hiện khát vọng được dâng hiến trọn vẹn, được bất tử hóa tình yêu. Còn trong đoạn thơ của Xuân Diệu, tác giả lại thể hiện khát vọng níu giữ thời gian, lưu giữ vẻ đẹp của cuộc sống. Hình ảnh “nắng”, “gió” tượng trưng cho thời gian và không gian, thể hiện mong muốn giữ gìn những gì tươi đẹp, rực rỡ của cuộc đời.
Về nghệ thuật, cả hai đoạn thơ đều sử dụng những biện pháp tu từ đặc sắc, góp phần làm tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho lời thơ. Đoạn thơ của Xuân Quỳnh sử dụng biện pháp ẩn dụ, nhân hóa, điệp ngữ… tạo nên những hình ảnh giàu sức biểu đạt, thể hiện được nỗi niềm khao khát mãnh liệt của tác giả. Đoạn thơ của Xuân Diệu sử dụng biện pháp so sánh, nhân hóa, điệp ngữ… tạo nên nhịp thơ nhanh, gấp gáp, thể hiện được sự vội vã, cuống quýt của tác giả.
Tuy có những nét tương đồng về nội dung và nghệ thuật, song hai đoạn thơ vẫn có những nét riêng biệt, thể hiện rõ phong cách sáng tác của từng tác giả. Đoạn thơ của Xuân Quỳnh mang đậm chất trữ tình, lãng mạn, thể hiện khát vọng sống mãnh liệt, muốn hòa mình vào thiên nhiên, muốn trường tồn cùng thời gian. Đoạn thơ của Xuân Diệu lại mang đậm chất hiện thực, thể hiện nỗi lo âu, khắc khoải trước sự hữu hạn của kiếp người, muốn níu giữ thời gian, lưu giữ vẻ đẹp của cuộc sống.
Tóm lại, hai đoạn thơ của Xuân Quỳnh và Xuân Diệu đều là những tác phẩm xuất sắc, thể hiện những cung bậc cảm xúc khác nhau của con người khi đứng trước tình yêu và sự hữu hạn của kiếp người. Mỗi nhà thơ lại có những cách thể hiện riêng, tạo nên những dấu ấn cá nhân trong thơ ca.