câu 1: Nhân vật trữ tình trong bài thơ là "anh".
câu 2: Những hình ảnh miêu tả khung cảnh mùa thu trong đoạn thơ là: cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ, không gian xao xuyến chuyển sang mùa, tên mình ai gọi sau vòm lá, lối cũ em về nay đã thu.
câu 3: Biện pháp tu từ so sánh "lòng như trời biếc" được sử dụng trong câu thơ "lòng như trời biếc lúc nguyên sơ" nhằm tạo nên một hình ảnh ẩn dụ đẹp đẽ và sâu sắc.
- Sự tương đồng: Lòng người và bầu trời đều mang vẻ đẹp thanh tao, trong sáng, rộng lớn, mênh mông. Cả hai đều là những biểu tượng cho sự thuần khiết, vô tư, hồn nhiên.
- Tác dụng:
- Gợi hình: Hình ảnh "trời biếc" gợi lên khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, thanh bình, tạo nên một không gian thơ mộng, lãng mạn.
- Gợi cảm: So sánh "lòng như trời biếc" thể hiện tâm hồn trong sáng, hồn nhiên, vô tư của nhân vật trữ tình. Nó cũng khẳng định sự trường tồn, bất biến của những giá trị tinh thần cao đẹp.
- Tăng sức biểu đạt: Biện pháp so sánh giúp câu thơ trở nên giàu hình ảnh, giàu cảm xúc, khiến người đọc dễ dàng cảm nhận được tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật trữ tình.
Kết luận: Biện pháp tu từ so sánh "lòng như trời biếc" đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên hiệu quả nghệ thuật cho câu thơ, góp phần làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình.
câu 4: - Giá trị nhận thức: Văn bản giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên vào thời khắc giao mùa từ hạ sang đông. Đồng thời, qua hình ảnh "hoa cỏ may", tác giả cũng gợi lên những suy tư sâu sắc về cuộc sống, về sự ngắn ngủi của tuổi trẻ và tình yêu.
- Giá trị giáo dục: Bài thơ mang thông điệp về việc trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống, đặc biệt là khi còn trẻ. Nó nhắc nhở chúng ta hãy sống trọn vẹn, tận hưởng những điều tốt đẹp nhất mà cuộc đời ban tặng.
- Giá trị thẩm mỹ: Ngôn ngữ thơ giản dị nhưng giàu sức biểu đạt, tạo nên một bức tranh mùa thu đẹp đẽ, lãng mạn. Hình ảnh "hoa cỏ may" được sử dụng một cách tinh tế, gợi lên nhiều liên tưởng thú vị cho người đọc.
câu 5: Trong bài thơ "Hoa Cỏ May" của Xuân Quỳnh, tác giả sử dụng hình ảnh "hoa cỏ may" để diễn tả sự mong manh và dễ vỡ của tình yêu. Hai câu thơ cuối của đoạn trích miêu tả một mối quan hệ ngắn ngủi và thoáng qua, khi người con gái tự hỏi liệu ngày mai họ sẽ còn bên nhau hay không. Điều này phản ánh tâm trạng lo lắng và bất định trong tình yêu, khiến cho nó trở nên vô thường và khó đoán trước.
Tương tự, hai câu thơ "em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn, hôm nay yêu, mai có thể xa rồi" cũng nhấn mạnh vào tính chất tạm thời và không chắc chắn của tình yêu. Người phụ nữ đặt ra câu hỏi liệu cô ấy có thể giữ được tình yêu mãi mãi hay không, bởi vì cuộc sống luôn biến đổi và không thể dự đoán trước. Sự bất ổn này tạo nên cảm giác hồi hộp và sợ hãi trong trái tim người phụ nữ, làm tăng thêm nỗi lo lắng về tương lai của mối quan hệ.