02/04/2025
02/04/2025
Cô bé" trong "Một vì sao không bao giờ khóc" của Vũ Ngọc Giao hiện lên giữa khung cảnh đêm trăng lạnh lẽo, cô độc cùng thân hình "còm cõi cong lại như một vệt lõm vào đêm". Chi tiết "đôi mắt ráo hoảnh sáng như hai vì sao" vừa khắc họa sự mạnh mẽ, cứng cỏi của cô bé, vừa gợi lên sự cô đơn, lạc lõng đến đáng thương. Cô bé không khóc, không than vãn, mà chọn cách "lặn sâu trong thế giới của riêng mình". Thế giới ấy có lẽ là nơi cô bé trốn tránh thực tại khắc nghiệt, là nơi cô bé giữ lại chút ánh sáng cuối cùng cho tâm hồn mình.
Ngòi bút của Vũ Ngọc Giao không tô hồng hiện thực, nhưng vẫn ánh lên niềm tin vào sức sống tiềm tàng của con người. Cô bé trong truyện, dù nhỏ bé, yếu ớt, vẫn mang trong mình một "vì sao" không bao giờ tắt. Đó là "vì sao" của nghị lực, của niềm tin, của khát vọng sống. "Cô bé" ấy, dù không khóc, vẫn khiến người đọc phải rơi nước mắt. Nước mắt của sự xót xa, cảm thương, và cả sự ngưỡng mộ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời