câu 1: Nhân vật chính trong câu chuyện trên là sói.
### Explanation:
Câu hỏi này yêu cầu xác định nhân vật chính trong câu chuyện. Từ ngữ "nhân vật chính" cho thấy người được nhắc đến cần có vai trò quan trọng nhất trong diễn biến câu chuyện. Trong trường hợp này, sói là nhân vật duy nhất xuất hiện xuyên suốt câu chuyện, đóng vai trò chủ đạo trong hành động và sự phát triển của cốt truyện. Các nhân vật khác như bóng sói chỉ đóng vai trò phụ trợ, góp phần tạo bối cảnh hoặc phản ánh suy nghĩ của sói. Do đó, sói là nhân vật chính của câu chuyện.
câu 2: Dấu chấm lửng được sử dụng trong câu "Ái chà... chà... nhìn xem mình mới cao biết bao chứ" có tác dụng tạo hiệu ứng âm thanh cho tiếng thở dài của nhân vật. Dấu chấm lửng giúp người đọc hình dung rõ nét hơn về sự tự mãn, kiêu ngạo của nhân vật khi nhìn vào cái bóng của mình. Nó thể hiện sự tự tin thái quá, dẫn đến hậu quả đáng tiếc cho nhân vật.
câu 3: Sói đã có những suy nghĩ và hành động như sau:
- Suy nghĩ: Sói cảm thấy tự hào về hình ảnh của mình, cho rằng mình thật sự vĩ đại và mạnh mẽ. Nó tin rằng mình xứng đáng trở thành vua của muôn loài vì vẻ ngoài to lớn và sức mạnh phi thường.
- Hành động: Sói thể hiện sự kiêu ngạo và tự mãn thông qua lời nói và cử chỉ. Nó huênh hoang trước cái bóng của mình, coi thường mọi thứ xung quanh và thậm chí còn thách thức cả sư tử - kẻ được coi là chúa tể rừng xanh.
Phân tích:
* Nguyên nhân: Sự tự phụ của sói bắt nguồn từ việc nó đánh giá thấp đối thủ và quá chú trọng vào ngoại hình bề ngoài.
* Hậu quả: Cái chết bất ngờ của sói do bị sư tử tấn công là kết cục tất yếu của thái độ tự mãn và khinh địch.
Bài tập này giúp học sinh rèn luyện kỹ năng phân tích tác phẩm văn học, đặc biệt là cách xác định và phân tích các chi tiết nghệ thuật, từ đó rút ra bài học sâu sắc về tính khiêm tốn và cẩn trọng trong cuộc sống.
câu 4: - Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu "Sư tử phóng vọt lên đầy oai hùng và thế là đi đời con sói tự cao tự đại" là nhân hóa. Tác giả đã sử dụng động từ "phóng vọt", vốn chỉ hành động của con người, để miêu tả cho con sư tử, khiến hình ảnh con vật trở nên sinh động, mạnh mẽ hơn.
- Việc nhân hóa này góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt cho câu văn. Nó giúp người đọc dễ dàng hình dung sự uy mãnh, sức mạnh phi thường của con sư tử khi tấn công con sói tự cao tự đại. Đồng thời, nó cũng thể hiện rõ nét tính cách kiêu ngạo, chủ quan của con sói, dẫn đến kết cục bi thảm của nó.
câu 5: Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này. Kết cục của con sói thật sự vừa đáng thương vừa đáng trách. Đáng thương bởi vì con sói đã bị lừa dối bởi chính cái bóng của mình. Nó tưởng tượng rằng nó là một con vật vĩ đại, mạnh mẽ và kiêu hãnh, nhưng thực tế lại khác xa so với những gì nó nghĩ. Con sói đã bị ảo tưởng về sức mạnh của bản thân, dẫn đến việc nó trở nên tự phụ và dễ dàng bị đánh bại. Tuy nhiên, đáng trách ở chỗ con sói đã không nhận thức được giới hạn của bản thân. Nó đã không chịu lắng nghe lời khuyên của người khác, mà chỉ tin vào những gì nó muốn tin. Sự tự mãn và thiếu khiêm tốn đã khiến con sói phải trả giá đắt. Vì vậy, câu chuyện "Sói và Bóng Sói" là một bài học quý giá về việc cần phải nhìn nhận bản thân một cách khách quan, tránh tự phụ và luôn giữ thái độ khiêm nhường.
<>
câu 6: - Người kể chuyện muốn phê phán những kẻ kiêu ngạo, coi thường người khác mà quên mất năng lực thật sự của bản thân.
câu 7: - Bài học về sự khiêm tốn: Không nên quá tự tin vào khả năng của bản thân mà bỏ qua những yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến kết quả công việc. Cần luôn giữ thái độ khiêm tốn, sẵn sàng học hỏi từ người khác để hoàn thiện bản thân.
- Bài học về sự cẩn trọng: Cần chú ý đến môi trường xung quanh, tránh bị lừa gạt bởi những lời nói dối trá hoặc hành động giả tạo. Luôn đặt lợi ích chung lên hàng đầu, không vì lợi ích cá nhân mà gây hại cho người khác.
- Bài học về lòng dũng cảm: Dù gặp khó khăn hay thử thách, cũng cần kiên trì, nỗ lực vượt qua để đạt được mục tiêu của mình. Lòng dũng cảm giúp chúng ta vượt qua mọi trở ngại, đạt được thành công trong cuộc sống.