câu 1: Đọc đoạn trích "Về Làng" của Nguyễn Duy, người đọc cảm nhận được tình cảm sâu sắc của tác giả đối với quê hương và những người dân nơi đây. Bài thơ sử dụng thể thơ tự do, tạo nên sự linh hoạt và tự nhiên trong việc diễn đạt cảm xúc. Tác giả không tuân thủ theo quy tắc cố định về số lượng chữ cái trong mỗi dòng hay số lượng dòng trong mỗi khổ thơ, mà thay vào đó, bài thơ phản ánh trực tiếp tâm trạng và suy nghĩ của tác giả. Điều này giúp tăng cường tính chân thật và gần gũi của bài thơ, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm với những trải nghiệm và cảm xúc được truyền tải.
Thể thơ tự do cũng mang đến sự đa dạng trong nhịp điệu và âm hưởng của bài thơ. Các câu thơ ngắn gọn, súc tích nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc, tạo nên một giọng điệu nhẹ nhàng, êm ái nhưng cũng đầy chất trữ tình. Sự kết hợp giữa những câu thơ dài và ngắn, cùng với việc sử dụng các biện pháp tu từ như ẩn dụ, so sánh, giúp bài thơ trở nên sinh động và hấp dẫn hơn.
Ngoài ra, thể thơ tự do còn góp phần tạo nên sự độc đáo và sáng tạo trong cách diễn đạt của Nguyễn Duy. Tác giả không bị ràng buộc bởi những khuôn mẫu cứng nhắc, mà có thể tự do bay bổng trong việc lựa chọn ngôn ngữ và hình ảnh, tạo nên những câu thơ độc đáo và ấn tượng. Điều này giúp bài thơ trở thành một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, mang đậm dấu ấn cá nhân của tác giả.
Tóm lại, thể thơ tự do trong "Về Làng" đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sự linh hoạt, tự nhiên, đa dạng về nhịp điệu và âm hưởng, đồng thời góp phần tạo nên nét độc đáo và sáng tạo trong cách diễn đạt của tác giả. Qua đó, bài thơ đã khắc họa một bức tranh sống động về cuộc sống và tâm tư của người dân quê hương, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng và suy ngẫm về giá trị của quê hương.
câu 2: #### Về Làng - Nguyễn Duy
Xác định biện pháp tu từ:
Văn bản "Về Làng" của Nguyễn Duy sử dụng biện pháp tu từ lặp cấu trúc. Cụ thể, tác giả lặp lại cấu trúc "không răng!" ở các câu thơ số (2), (3), (4), (5).
Phân tích hiệu quả nghệ thuật:
- Nhấn mạnh sự thật phũ phàng: Cấu trúc "không răng!" được lặp lại nhiều lần tạo nên nhịp điệu đều đặn, nhấn mạnh vào những khó khăn, vất vả mà người dân làng phải đối mặt. Sự lặp lại này khiến người đọc cảm nhận rõ ràng nỗi khổ cực, sự bất lực trước cuộc sống nghèo đói, chiến tranh.
- Tạo giọng điệu xót xa, thương cảm: Việc lặp lại "không răng!" kết hợp với những hình ảnh cụ thể như "con xa về", "gốc cây, hòn đá cũ càng", "trâu bò đủng đỉnh", "cha ta cầm cuốc", "nhà ta xơ xác", "lưng trần", "bụng nhăn",... tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống lam lũ, cơ cực của người dân nông thôn Việt Nam thời kỳ hậu chiến. Giọng điệu xót xa, thương cảm được thể hiện qua từng câu chữ, từng dòng thơ.
- Thể hiện tình cảm chân thành, tha thiết: Lặp lại "không răng!" cũng góp phần thể hiện tình cảm chân thành, tha thiết của nhà thơ đối với quê hương, với những người dân lao động cần cù, chịu thương chịu khó. Tác giả muốn khẳng định rằng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, họ vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, kiên cường, không bao giờ khuất phục trước nghịch cảnh.
Kết luận:
Biện pháp tu từ lặp cấu trúc trong bài thơ "Về Làng" đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên giá trị nghệ thuật độc đáo cho tác phẩm. Nó giúp tác giả truyền tải trọn vẹn thông điệp về cuộc sống nghèo khó, bất công nhưng đầy nghị lực của người dân nông thôn Việt Nam thời kỳ hậu chiến. Đồng thời, nó cũng thể hiện tấm lòng nhân ái, cảm thông sâu sắc của nhà thơ đối với những mảnh đời cơ cực.
câu 3: Vấn đề được đặt ra trong hai câu thơ "ta đi mơ mộng trên đời để cha cuốc đất một đời chưa xong" của Nguyễn Duy chính là sự đối lập giữa cuộc sống của người con và người cha. Người con được miêu tả qua hình ảnh "đi mơ mộng trên đời", tức là đang sống trong thế giới ảo tưởng, mơ hồ, không thực tế. Trong khi đó, người cha phải "cuốc đất một đời chưa xong", tức là phải lao động vất vả, cực nhọc suốt đời để kiếm sống. Sự đối lập này thể hiện rõ ràng sự khác biệt về quan niệm sống, về giá trị của cuộc sống giữa hai thế hệ.
Người con dường như chỉ biết hưởng thụ, không chịu khó lao động, không quan tâm đến những khó khăn, vất vả mà người cha phải trải qua. Điều này khiến người con trở nên vô trách nhiệm, ích kỷ, thiếu ý thức về giá trị của công việc, của cuộc sống.
Hai câu thơ cũng gợi lên một thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình, về vai trò của người cha trong xã hội. Người cha là trụ cột của gia đình, là người gánh vác mọi trọng trách, mọi khó khăn, vất vả. Người con cần phải biết trân trọng, yêu thương, kính trọng người cha, phải biết chia sẻ, giúp đỡ người cha trong cuộc sống.
Ngoài ra, hai câu thơ cũng phản ánh thực trạng xã hội hiện đại, nơi mà nhiều người trẻ tuổi thường bị cuốn vào vòng xoáy của vật chất, của danh vọng, của những thú vui tầm thường mà quên đi những giá trị cốt lõi của cuộc sống. Họ dễ dàng đánh mất mình, trở thành những kẻ vô trách nhiệm, vô tâm, không biết quý trọng những điều giản dị, thiêng liêng nhất.
Tóm lại, hai câu thơ "ta đi mơ mộng trên đời để cha cuốc đất một đời chưa xong" của Nguyễn Duy đã thể hiện một cách sâu sắc vấn đề về tình cảm gia đình, về vai trò của người cha, về giá trị của cuộc sống và về trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với gia đình, với xã hội.
câu 4: Đọc đoạn trích "Về Làng" của Nguyễn Duy, người đọc cảm nhận được nỗi nhớ da diết cùng sự xót xa của tác giả trước những thay đổi của quê hương. Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong khổ 1 được thể hiện qua những hình ảnh đối lập giữa quá khứ và hiện tại.
* Hình ảnh đối lập: "Gốc cây, hòn đá cũ càng" gợi lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả của làng quê xưa. Ngược lại, "Trâu bò đủng đỉnh như ngàn năm nay", "Cha ta cầm cuốc trên tay", "Nhà ta xơ xác hơn ngày xa xưa" lại phản ánh sự tàn phá của chiến tranh, khiến cuộc sống trở nên nghèo khó, cơ cực.
* Cảm xúc của nhân vật trữ tình: Nỗi nhớ quê hương da diết, sự xót xa trước những thay đổi của quê hương. Nhân vật trữ tình cảm thấy bất lực trước những biến cố của lịch sử, nhưng vẫn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng.
* Ý nghĩa của khổ thơ: Khổ thơ mở đầu bằng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi của làng quê Việt Nam, tạo nên bầu không khí ấm áp, thân thương. Tuy nhiên, những hình ảnh đó cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác, tiếc nuối trước những mất mát do chiến tranh gây ra. Qua đó, tác giả muốn khẳng định giá trị thiêng liêng của quê hương, đồng thời kêu gọi mọi người chung tay xây dựng lại quê hương sau chiến tranh.
Kết luận: Khổ 1 bài thơ "Về Làng" của Nguyễn Duy đã khắc họa thành công tâm trạng của nhân vật trữ tình trước những thay đổi của quê hương. Đó là nỗi nhớ da diết, sự xót xa và niềm tin vào tương lai tươi sáng. Bài thơ mang ý nghĩa sâu sắc, khơi gợi lòng yêu quê hương, đất nước trong mỗi người đọc.
câu 5: Bài thơ "Về Làng" của Nguyễn Duy mang đến những cảm xúc chân thật và sâu sắc về tình yêu quê hương. Quê hương được miêu tả qua hình ảnh mộc mạc, giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Đó là nơi mà chúng ta sinh ra, lớn lên và gắn bó suốt cuộc đời. Nó chứa đựng những kỷ niệm đẹp đẽ, những giá trị truyền thống và sự đoàn kết của cộng đồng.
Quê hương đóng vai trò quan trọng trong việc định hình nhân cách và tâm hồn của mỗi người. Nó giúp chúng ta nhận thức rõ ràng về nguồn gốc, lịch sử và văn hóa dân tộc. Đồng thời, nó cũng tạo nên sự tự hào và trách nhiệm đối với tổ quốc. Khi trở về quê hương, chúng ta cảm thấy thoải mái và yên bình, bởi vì đó là nơi mà chúng ta thuộc về.
Tuy nhiên, trong bối cảnh xã hội hiện đại, nhiều người trẻ đang dần quên đi giá trị của quê hương. Họ bị cuốn vào cuộc sống đô thị ồn ào và vội vã, bỏ qua những nét đẹp truyền thống và mối liên hệ với cội nguồn. Điều này gây ra sự mất mát đáng tiếc cho cá nhân và cộng đồng.
Vì vậy, tôi tin rằng mỗi người cần phải trân trọng và gìn giữ giá trị của quê hương. Chúng ta nên tìm hiểu, khám phá và chia sẻ những điều tốt đẹp về quê hương mình với mọi người xung quanh. Bằng cách đó, chúng ta góp phần xây dựng một xã hội giàu mạnh và bền vững.
câu 1: Bài thơ "Về Làng" của Nguyễn Duy mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thật và sâu sắc về cuộc sống nông thôn Việt Nam. Nhân vật trữ tình trong bài thơ này thể hiện sự gắn bó mạnh mẽ với quê hương và niềm tự hào về truyền thống lao động cần cù của người dân nơi đây.
Đoạn thơ được trích dẫn miêu tả cảnh tượng quen thuộc của làng quê Việt Nam, với hình ảnh gốc cây, hòn đá cũ kỹ, trâu bò thong dong, và người cha già cầm cuốc. Những hình ảnh này gợi lên một bức tranh mộc mạc nhưng đầy sức sống, phản ánh cuộc sống giản dị mà ấm áp của người dân nông thôn. Tuy nhiên, đằng sau vẻ đẹp thanh bình đó là nỗi lo lắng về tương lai của làng quê. Câu thơ "Không răng! Cha vẫn cười khì / Rượu tăm vẫn để dành khi con về" thể hiện sự lạc quan và hy vọng của người cha dù phải đối mặt với khó khăn. Nhưng cũng chính từ nụ cười hồn nhiên ấy, tác giả bộc lộ nỗi đau xót trước sự nghèo đói và bất công xã hội đang đè nặng lên vai người dân. Hình ảnh "men quê cay tê cả lưỡi, đắng tê cả lòng" là minh chứng rõ ràng cho sự khắc nghiệt của cuộc sống nông thôn.
Cuối cùng, khổ thơ thứ sáu kết thúc bằng câu "Ta đi mơ mộng trên đời / Để cha cuốc đất một đời chưa xong", nhấn mạnh sự đối lập giữa ước mơ bay bổng của người con và thực tế khắc nghiệt của người cha. Điều này tạo nên một cảm giác day dứt và tiếc nuối, khiến người đọc suy ngẫm về giá trị của lao động và trách nhiệm đối với gia đình và cộng đồng.
Tóm lại, bài thơ "Về Làng" của Nguyễn Duy không chỉ là một bức tranh sinh động về cuộc sống nông thôn mà còn là tiếng nói của tâm hồn, khát khao vươn lên khỏi nghịch cảnh và giữ gìn những giá trị truyền thống tốt đẹp. Cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ này khơi gợi sự đồng cảm và suy ngẫm sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống và trách nhiệm cá nhân đối với quê hương.