Bài thơ "Màu xanh trở về" của Phùng Thị Hương Ly là một tác phẩm đầy cảm xúc, mang đậm chất trữ tình và sâu lắng. Bài thơ được xây dựng trên nền tảng của những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, nhưng ẩn chứa bên trong là những tâm tư, suy nghĩ của nhân vật trữ tình về quê hương, về cuộc sống.
Tác giả đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để tái hiện lại khung cảnh làng quê yên bình, nơi mà nhân vật trữ tình đang tìm về sau bao năm xa cách. Những hình ảnh quen thuộc như cánh đồng lúa xanh mướt, dòng sông uốn lượn, cây đa cổ thụ, mái đình rêu phong... đều được khắc họa một cách tinh tế, tạo nên một không gian tĩnh lặng, thanh bình. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc thông điệp về vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của quê hương, nơi mà mỗi người đều có thể tìm thấy sự an yên, thanh thản.
Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp của thiên nhiên, bài thơ còn thể hiện tâm trạng phức tạp của nhân vật trữ tình. Nhân vật trữ tình vừa vui mừng, hạnh phúc khi được trở về quê hương, nhưng cũng vừa buồn bã, tiếc nuối khi nhận ra rằng mọi thứ đã thay đổi. Những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, những người thân yêu đã khuất, tất cả đều chỉ còn lại trong ký ức. Điều này khiến cho nhân vật trữ tình phải đối mặt với nỗi cô đơn, lạc lõng giữa chốn quê hương.
Bên cạnh đó, bài thơ còn sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa,... nhằm tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho tác phẩm. Cách sắp xếp câu chữ, nhịp điệu và âm hưởng của bài thơ cũng góp phần tạo nên một không khí trầm buồn, da diết, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm với tâm trạng của nhân vật trữ tình.
Nhìn chung, bài thơ "Màu xanh trở về" là một tác phẩm giàu tính nghệ thuật, thể hiện tài năng sáng tạo và tâm hồn nhạy cảm của tác giả. Bài thơ không chỉ là một bức tranh đẹp về quê hương, mà còn là một lời nhắn nhủ về giá trị của những gì đã qua, về sự trân trọng những khoảnh khắc đáng quý trong cuộc sống.