12/04/2025
12/04/2025
🟨 I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)
✅ Câu 1 (0,5 điểm):
Luận đề của văn bản:
Sức mạnh của lòng đam mê và vai trò dẫn dắt của đam mê trong cuộc sống con người.
✅ Câu 2 (0,5 điểm):
Những sức mạnh mà lòng đam mê đem đến cho con người:
✅ Câu 3 (1,0 điểm):
Tác dụng của biện pháp tu từ ẩn dụ trong câu văn:
“...chọn những con đường hẹp gồ ghề dài hun hút…”
✅ Câu 4 (1,0 điểm):
Vai trò của bằng chứng (câu chuyện Steve Jobs):
✅ Câu 5 (1,0 điểm):
Ý kiến cá nhân + lí giải:
Em đồng tình với suy nghĩ của tác giả: “Cuộc đời bạn phải được dẫn dắt bởi tương lai, ước mơ và niềm đam mê”.
Lí do:
🟨 II. VIẾT (6,0 điểm)
✅ Câu 1 (2,0 điểm): Viết đoạn văn 200 chữ:
Tuổi thiếu niên là tuổi của ước mơ và hoài bão. Đây là giai đoạn quan trọng để định hình tương lai, vì vậy bản thân em cần chủ động rèn luyện và định hướng để đạt được ước mơ. Trước hết, em cần xác định rõ ước mơ của mình là gì, từ đó vạch ra những bước đi cụ thể và khoa học. Tiếp theo, em phải không ngừng học tập, trau dồi kiến thức, rèn luyện kỹ năng, bởi kiến thức là hành trang cần thiết để vươn tới thành công. Bên cạnh đó, em cũng cần học cách kiên trì và không nản chí trước thất bại. Bởi lẽ, con đường đến với ước mơ không bao giờ bằng phẳng, chỉ những ai biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã mới đủ bản lĩnh để bước tiếp. Ngoài ra, việc biết sống tích cực, yêu thương và chia sẻ cũng giúp bản thân trưởng thành hơn trong hành trình chinh phục lý tưởng. Có thể nói, tuổi trẻ có giới hạn, nhưng ước mơ thì không. Nếu em biết nuôi dưỡng hoài bão và hành động từng ngày, nhất định em sẽ chạm đến thành công trong tương lai.
câu 2
Trên hành trình lớn lên của mỗi con người, có lẽ không ai có thể quên được hình ảnh người mẹ – người đã hi sinh thầm lặng, trao trọn yêu thương cho con mà không mong đáp đền. Trong dòng thơ hiện đại Việt Nam, hình ảnh mẹ luôn là đề tài quen thuộc nhưng không bao giờ cũ. Với đoạn thơ trong bài "Đôi bàn tay mẹ", nhà thơ Trương Trọng Nghĩa đã khắc họa một cách giản dị nhưng xúc động hình ảnh người mẹ thông qua chi tiết “đôi bàn tay”, qua đó thể hiện chủ đề về tình mẫu tử thiêng liêng và lòng biết ơn sâu sắc đối với người mẹ tảo tần.
Ngay từ những câu thơ đầu, tác giả đã mở ra một so sánh đầy tính biểu tượng:
"Bàn tay có ngón vắn, ngón dài
Nhưng tình thương mẹ dành cho đứa nào cũng vậy"
Qua hình ảnh bàn tay có ngón ngắn, ngón dài – vốn là điều rất bình thường – nhà thơ khéo léo ví với những đứa con trong gia đình. Dù mỗi người một tính cách, một phận đời khác nhau, nhưng tình mẹ vẫn luôn đều đặn, chan hòa và công bằng. Cách so sánh gần gũi, đời thường ấy tạo nên một sự đồng cảm sâu sắc, như một chân lý giản dị mà đầy yêu thương: mẹ không phân biệt, không thiên vị – “đứa nào cũng vậy”.
Đoạn thơ tiếp theo là bức tranh sinh động về cuộc đời lam lũ của người mẹ:
"Đôi bàn tay suốt đời làm lũ
suốt một đời mẹ chẳng đi đâu
Chính quanh quẩn xóm làng ruộng rẫy..."
Hình ảnh “đôi bàn tay suốt đời làm lũ” không chỉ là chi tiết tả thực, mà còn là biểu tượng của sự hi sinh âm thầm, cần cù và nhẫn nại. Cả cuộc đời mẹ gắn liền với ruộng đồng, với làng quê nhỏ bé. Cụm từ “chẳng đi đâu” không gợi sự bó hẹp, mà là sự thủy chung, gắn bó với tổ ấm, với con cái, với nơi người mẹ cặm cụi vì gia đình. Cuộc đời mẹ hiện lên mộc mạc, không phô trương, nhưng đầy chất thơ và xúc cảm.
Những câu thơ cuối của đoạn tràn đầy xúc động, khi tác giả miêu tả cảm giác chạm vào bàn tay mẹ:
"Đôi bàn tay mẹ
Dẫu đầy những vết chai lồi lõm như bà ruộng tháng ba
Khi áp vào má bỗng thấy mình bé lại
Đôi bàn tay vuốt tóc còn em như ru..."
Câu thơ “áp vào má bỗng thấy mình bé lại” là một hình ảnh ẩn dụ đầy xúc động, cho thấy tình mẹ luôn là nơi bình yên, vỗ về, khiến con người dù trưởng thành vẫn muốn trở về làm đứa trẻ ngày xưa. Hình ảnh “như bà ruộng tháng ba” – đầy gợi tả và dân dã – vừa khắc họa bàn tay mẹ thô ráp, chai sạn vì lam lũ, vừa chan chứa vẻ đẹp của những người phụ nữ quê hương.
Về nghệ thuật, đoạn thơ nổi bật với ngôn ngữ mộc mạc, đời thường, sử dụng nhiều hình ảnh quen thuộc như bàn tay, ngón ngắn dài, ruộng rẫy, vết chai... Nhà thơ cũng vận dụng linh hoạt biện pháp so sánh, ẩn dụ, nhân hóa, khiến những hình ảnh giản dị trở nên sâu lắng và gợi nhiều suy tư. Mạch thơ nhẹ nhàng, giàu cảm xúc, như lời tâm tình thủ thỉ của một đứa con dành cho mẹ.
Tóm lại, đoạn thơ “Đôi bàn tay mẹ” của Trương Trọng Nghĩa đã thành công khi dựng nên một biểu tượng giàu chất thơ – đôi bàn tay mẹ – để nói hộ bao nỗi niềm tri ân, yêu thương và kính trọng. Không chỉ là bài ca về tình mẫu tử, đoạn thơ còn nhắc nhở mỗi người chúng ta hãy trân trọng mẹ, trân trọng những điều giản dị nhưng thiêng liêng nhất trong cuộc đời mình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10 giờ trước
31/08/2025
Top thành viên trả lời