i:
câu 1: Đoạn trích sử dụng ngôi kể thứ ba, người kể chuyện ẩn danh, nhưng thông qua góc nhìn của nhân vật chính Nguyễn Tử Khanh, câu chuyện được thuật lại một cách khách quan và chi tiết. Ngôi kể này mang lại sự gần gũi, dễ dàng tiếp cận nội dung câu chuyện và tạo cảm giác chân thực cho độc giả.
Phân tích:
- Dấu hiệu nhận biết ngôi kể thứ ba: Người kể chuyện ẩn danh, không xưng hô trực tiếp, thay vào đó, câu chuyện được thuật lại bằng cách miêu tả hành động, suy nghĩ của nhân vật chính Nguyễn Tử Khanh. Ví dụ: "Nguyễn Tử Khanh có cha mẹ mất sớm, chỉ có một người anh."
- Tác dụng của ngôi kể thứ ba: Giúp người đọc dễ dàng nắm bắt diễn biến câu chuyện, đồng thời tạo cảm giác chân thực, gần gũi với cuộc sống hàng ngày.
câu 2: Đề tài của truyện là "Hiếu đễ". Truyện kể về câu chuyện của Nguyễn Tử Khanh, một người đàn ông trung niên sống cùng vợ chồng anh trai và cháu gái. Sau khi trải qua nhiều khó khăn và thử thách, cuối cùng Tử Khanh nhận ra giá trị của sự hiếu đễ và quyết tâm thay đổi cuộc sống của mình.
câu 3: Giáo dục là quá trình truyền đạt kiến thức, kỹ năng và giá trị từ thế hệ này sang thế hệ khác. Nó đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển cá nhân và xã hội. Trong câu chuyện "Hai Thần Hiếu Đễ", chúng ta thấy rõ giá trị giáo dục được thể hiện qua lời nói của nhân vật người anh. Người anh đã dạy dỗ con trai mình bằng cách kể lại cuộc đời của ông nội, nhấn mạnh tầm quan trọng của lòng hiếu thảo và tình cảm gia đình. Ông nội đã hy sinh nhiều cho cha mẹ và luôn nhớ ơn công lao của họ. Điều này tạo động lực cho con trai và cháu trai tiếp tục giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình. Ngoài ra, người anh còn nhắc nhở con trai về trách nhiệm của mình đối với tổ tiên và cộng đồng. Anh khuyên con trai phải tôn trọng và chăm sóc cha mẹ, đồng thời tham gia vào các hoạt động xã hội nhằm góp phần xây dựng đất nước. Lời nói của người anh mang tính chất giáo dục sâu sắc, khuyến khích con trai và cháu trai sống có ý nghĩa và trách nhiệm với xã hội. Tóm lại, giá trị giáo dục được thể hiện qua lời nói của nhân vật người anh trong câu chuyện "Hai Thần Hiếu Đễ" là lòng hiếu thảo, tình cảm gia đình và trách nhiệm xã hội.
câu 4: Truyện "Hai Thần Hiếu Đễ" là một câu chuyện cổ tích mang tính chất huyền bí, kể về cuộc phiêu lưu của hai vị thần hiếu đễ Nguyễn Tử Khanh và Nguyên Anh. Yếu tố kì ảo đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sự hấp dẫn và lôi cuốn cho câu chuyện.
Đầu tiên, yếu tố kì ảo xuất hiện ngay từ đầu câu chuyện khi Tử Khanh gặp mưa to gió lớn và trốn dưới gầm sàn trong một ngôi miếu giữa đồng. Điều này khiến cho độc giả cảm nhận được sự khác biệt và lạ lùng so với cuộc sống hàng ngày. Tiếp theo, cảnh tượng năm vị thần xuất hiện và ngồi xuống ăn uống vui vẻ càng tăng thêm sự kỳ diệu và huyền bí cho câu chuyện. Sự xuất hiện của các vị thần không chỉ là một chi tiết tưởng tượng mà còn góp phần giải thích nguồn gốc và quyền năng của hai vị thần hiếu đễ.
Yếu tố kì ảo tiếp tục phát triển khi Tử Khanh chứng kiến Nguyên Anh biến mất và chính mình quay trở lại quê nhà. Cảnh tượng này gây sốc và kích thích trí tò mò của độc giả, khiến họ muốn tìm hiểu thêm về số phận và hành trình của hai vị thần. Cuối cùng, việc Tử Khanh được giao nhiệm vụ giữ gìn và chăm sóc ngôi đền của Nguyên Anh cũng là một yếu tố kì ảo, nhấn mạnh tầm quan trọng của lòng hiếu thảo và trách nhiệm đối với tổ tiên.
Tổng kết lại, yếu tố kì ảo trong truyện "Hai Thần Hiếu Đễ" không chỉ tạo nên sự hấp dẫn và lôi cuốn cho câu chuyện mà còn góp phần thể hiện thông điệp về lòng hiếu thảo và trách nhiệm đối với tổ tiên. Nó khơi gợi sự tò mò và suy ngẫm của độc giả về ý nghĩa sâu xa của câu chuyện.
câu 5: Đoạn văn tham khảo
Trong câu chuyện "Truyện Hai Thần Hiếu Đễ", chúng ta được chứng kiến sự hy sinh và lòng hiếu thảo đáng kinh ngạc của Tử Khanh. Anh ta sẵn sàng bỏ công việc hàng ngày để chăm sóc cha mẹ già yếu, thậm chí chấp nhận cuộc sống nghèo khó nhưng hạnh phúc bên gia đình. Điều này khiến tôi suy ngẫm về giá trị của lòng hiếu thảo trong xã hội hiện đại.
Lòng hiếu thảo không chỉ là trách nhiệm cá nhân mà còn là nền tảng xây dựng mối quan hệ gia đình vững chắc. Nó tạo ra môi trường ấm áp, nơi mọi thành viên cảm thấy được yêu thương và tôn trọng. Khi mỗi người con đặt lòng hiếu thảo lên hàng đầu, gia đình sẽ tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.
Tuy nhiên, trong thời đại bận rộn và cạnh tranh khốc liệt, đôi khi lòng hiếu thảo dễ dàng bị lãng quên hoặc đánh đổi bằng lợi ích cá nhân. Tôi tin rằng mỗi người cần dành thời gian để lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cha mẹ, ông bà. Bằng cách chia sẻ bữa ăn, trò chuyện cùng nhau, chúng ta có cơ hội gắn kết tình cảm gia đình và tạo ra những kỷ niệm đẹp đẽ.
Ngoài ra, lòng hiếu thảo còn đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì trật tự xã hội. Những hành động nhỏ bé như lễ phép, tôn trọng người lớn tuổi hay giúp đỡ người khác đều góp phần xây dựng cộng đồng đoàn kết và phát triển bền vững. Nếu tất cả mọi người đều tuân thủ quy tắc ứng xử tốt đẹp này, xã hội sẽ trở nên văn minh và thịnh vượng hơn.
Cuối cùng, tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của giáo dục về lòng hiếu thảo. Chúng ta cần dạy dỗ trẻ em ngay từ nhỏ về giá trị của lòng hiếu thảo thông qua những câu chuyện cổ tích, bài hát hay hoạt động thực tế. Chỉ khi mỗi đứa trẻ được thấm nhuần tinh thần hiếu thảo từ thuở ấu thơ, nó mới có thể trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ khi trưởng thành.
Tóm lại, lòng hiếu thảo không chỉ là nét đẹp văn hóa truyền thống mà còn là phẩm chất cao quý cần được gìn giữ và phát huy trong xã hội hiện đại. Qua câu chuyện "Truyện Hai Thần Hiếu Đễ", tôi rút ra bài học sâu sắc về tầm quan trọng của lòng hiếu thảo trong việc xây dựng mối quan hệ gia đình và duy trì trật tự xã hội. Hãy luôn nhớ rằng, lòng hiếu thảo chính là sợi dây vô hình kết nối tình cảm gia đình và mang lại hạnh phúc cho tất cả mọi người.
ii:
câu 1: Truyền kỳ mạn lục là tác phẩm viết bằng chữ Hán gồm 20 truyện, ra đời vào nửa đầu thế kỷ XVI. Tác giả là Nguyễn Dữ, hiện chưa rõ năm sinh và năm mất, sống vào khoảng thế kỷ XVI, là học trò ưu tú của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Ông xuất thân từ gia đình khoa bảng, là học trò giỏi của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Sau khi đỗ Hương tiến (Cử nhân), ông làm quan với nhà Mạc, rồi về ở ẩn nuôi mẹ già. Truyền kỳ mạn lục được sáng tác trong thời gian này. Đây là tác phẩm tiêu biểu của thể loại truyền kỳ ở Việt Nam, ghi chép tản mạn những chuyện kỳ lạ được lưu truyền trong dân gian.
Đặc điểm nổi bật nhất của thể loại truyền kỳ là sự kết hợp giữa yếu tố hiện thực và yếu tố hoang đường, kỳ ảo. Trong "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên", yếu tố hiện thực được thể hiện qua việc miêu tả khung cảnh xã hội phong kiến đương thời với nhiều bất công, ngang trái. Nhân vật Ngô Tử Văn - một trí thức nước Việt, đã dũng cảm đấu tranh chống lại cái ác, bảo vệ lẽ phải. Yếu tố hoang đường, kỳ ảo được thể hiện qua hình ảnh hồn ma tên tướng giặc họ Thôi, con quỷ Xương Cuồng, thần linh... Những yếu tố này góp phần tạo nên sức hấp dẫn cho câu chuyện, đồng thời thể hiện quan niệm của tác giả về cuộc sống và con người.
Ngoài ra, "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" còn mang đậm tính chất phê phán xã hội. Tác giả đã lên án những kẻ tham lam, độc ác, bất lương như hồn ma tên tướng giặc họ Thôi, con quỷ Xương Cuồng. Đồng thời, tác giả cũng ca ngợi tinh thần dũng cảm, kiên cường, chính nghĩa của Ngô Tử Văn.
Như vậy, "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" là một tác phẩm tiêu biểu cho thể loại truyền kỳ ở Việt Nam. Tác phẩm đã thể hiện tài năng nghệ thuật của Nguyễn Dữ, đồng thời phản ánh những vấn đề bức thiết của xã hội đương thời.