Bảo Bảo Tác phẩm “Lại đọc Chữ người tử tù” là một bài viết nghị luận hoặc cảm nhận sâu sắc về truyện ngắn “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân, do Nguyễn Đăng Mạnh – một nhà nghiên cứu, phê bình văn học nổi tiếng – viết lại với góc nhìn phân tích riêng.
Đây không phải là một tác phẩm văn học sáng tác, mà là một bài tiểu luận/phê bình văn học của Nguyễn Đăng Mạnh viết về tác phẩm “Chữ người tử tù” – một truyện ngắn nổi tiếng in trong tập Vang bóng một thời (1940) của Nguyễn Tuân.
Tóm lại:
• Tác phẩm gốc: Chữ người tử tù – Nguyễn Tuân
• Bài viết cảm nhận/phê bình: Lại đọc Chữ người tử tù – Nguyễn Đăng Mạnh
• Loại hình: Tiểu luận/phê bình văn học
• Ý nghĩa: Bài viết thể hiện góc nhìn mới, sâu sắc về giá trị nghệ thuật và nhân văn trong Chữ người tử tù, thường được dùng trong giảng dạy và tham khảo chuyên sâu ở cấp học THPT và đại học.
Tóm tắt bài “Lại đọc Chữ người tử tù” – Nguyễn Đăng Mạnh:
Trong bài viết, Nguyễn Đăng Mạnh bày tỏ sự ngưỡng mộ sâu sắc đối với tài năng và phong cách nghệ thuật độc đáo của Nguyễn Tuân, đặc biệt là qua tác phẩm Chữ người tử tù. Ông phân tích rằng đây không chỉ là một truyện ngắn đơn thuần, mà là một tác phẩm giàu tính triết lí, nghệ thuật và nhân văn.
Nguyễn Đăng Mạnh làm nổi bật sự đảo ngược vị trí thông thường giữa người tử tù và viên quản ngục, từ đó ca ngợi vẻ đẹp của con người – dù trong hoàn cảnh nghiệt ngã vẫn giữ được khí phách, tài năng và cốt cách. Ông nhấn mạnh, Nguyễn Tuân đã xây dựng một cuộc gặp gỡ tuyệt đẹp giữa cái đẹp và cái thiện, giữa nghệ thuật và nhân cách.
Tác phẩm được phân tích như một bản tuyên ngôn về cái đẹp: cái đẹp có thể cứu rỗi con người, vượt lên trên cái ác, cái xấu, thậm chí vượt lên cả ranh giới sống – chết. Qua đó, Nguyễn Đăng Mạnh cũng cho thấy nghệ thuật trong văn Nguyễn Tuân luôn hướng tới sự tôn vinh con người, tôn