bảo bối của bé🌿 1. Thiếu sự lãnh đạo thống nhất
- Phong trào Cần Vương diễn ra rời rạc, mỗi nơi một lãnh tụ, hoạt động mang tính chất địa phương.
- Không có một bộ chỉ huy chung để phối hợp hành động toàn quốc → dễ bị cô lập và bị đánh bại từng phần.
⚔️ 2. Trang bị và vũ khí thô sơ
- Nghĩa quân chủ yếu dùng vũ khí thô sơ như giáo mác, gươm đao… trong khi thực dân Pháp có súng đạn hiện đại.
- Khó cầm cự lâu dài trước quân đội được tổ chức và trang bị tốt.
💔 3. Triều đình phong kiến đã suy yếu
- Sau khi vua Hàm Nghi bị bắt (1888), phong trào Cần Vương mất đi biểu tượng trung tâm về tinh thần.
- Nhiều quan lại đầu hàng hoặc hợp tác với Pháp, làm giảm sức mạnh kháng chiến.
🌏 4. Tương quan lực lượng không cân bằng
- Pháp là một cường quốc thực dân với sức mạnh quân sự và kinh tế vượt trội.
- Trong khi đó, Việt Nam lúc này đang trong thời kỳ phong kiến suy tàn, thiếu tiềm lực để kháng chiến lâu dài.
🧩 5. Hạn chế về tầm nhìn và phương pháp đấu tranh
- Phong trào Cần Vương mang tính phong kiến, trung quân ái quốc, chưa thể tập hợp được sức mạnh của toàn dân, đặc biệt là tầng lớp nông dân.
- Thiếu tư tưởng dân tộc hiện đại và tổ chức kháng chiến chuyên nghiệp.