
14/04/2025
14/04/2025
Bài thơ "Bữa cơm thường ở trong bản nhỏ" của Chế Lan Viên phản ánh một cách chân thật, sâu sắc về cuộc sống của người dân miền núi, qua đó thể hiện chủ đề về tình cảm yêu nước, sự biết ơn đối với Bác Hồ và niềm vui trong cuộc sống lao động của người dân khi có sự đổi mới từ cuộc cách mạng. Qua hình ảnh những bữa cơm giản dị, những hoạt động đời thường của người dân bản, bài thơ đã khắc họa sự chuyển mình của cuộc sống từ nghèo khó, thiếu thốn sang một thời kỳ tươi sáng, no đủ nhờ công ơn của Bác Hồ.
Bài thơ bắt đầu với những hình ảnh gần gũi và mộc mạc của thiên nhiên, như tiếng chim ri, tiếng tu hú, tạo nên một không gian ấm cúng, bình yên của bản làng. Tuy nhiên, trong sự vắng vẻ của làng quê, người dân vẫn phải sống trong cảnh nghèo khó, thiếu thốn, "đầu mùa bới củ thay cơm, cuối mùa nấu đọt măng nguồn thay khoai." Những bữa cơm thường ngày của họ là sự vất vả, gian truân nhưng cũng đầy đặn tình yêu thương với quê hương, cuộc sống.
Cảm hứng chính của bài thơ là sự đổi mới từ khi có sự lãnh đạo của Bác Hồ. Cái nhìn về cuộc sống đã thay đổi, từ những ngày khó khăn, "Đời em như cỏ héo tứ mùa," đến những tháng năm tươi sáng khi có Bác: "Từ có Bác cuộc đời chợt sáng." Cuộc sống trở nên ấm no, đầy đủ hơn, những bữa cơm no, những hoạt động đời sống hằng ngày tràn ngập niềm vui và tình yêu thương.
Chế Lan Viên đã thể hiện sự biết ơn, sự kính trọng đối với Bác Hồ qua hình ảnh "Bác thương dân chăm ăn chăm mặc," từ đó, cuộc sống của người dân bản làng cũng thay đổi từng ngày. Câu thơ cuối cùng "Bản em có Bác như nhà có trăng" là một hình ảnh đẹp đẽ, đầy ấm áp, thể hiện rằng Bác Hồ luôn là ánh sáng soi đường cho người dân, mang lại niềm vui và hy vọng cho cuộc sống họ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời