ii:
câu 1. Phân tích diễn biến tâm trạng của nhân vật "tôi" trong văn bản:
Văn bản "Hoa Đại Trắng" khắc họa rõ nét diễn biến tâm trạng phức tạp của nhân vật "tôi". Từ sự ngỡ ngàng, bàng hoàng đến nỗi đau đớn, day dứt, cuối cùng là sự thức tỉnh và nhận thức sâu sắc về giá trị của tình yêu thương.
* Sự ngỡ ngàng, bàng hoàng: Ban đầu, nhân vật "tôi" bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của bông hoa đại trắng trên tờ lịch. Sự ngưỡng mộ dành cho vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết của bông hoa khiến "tôi" say mê, chìm đắm. Tuy nhiên, khi bông hoa đột ngột biến mất, "tôi" rơi vào trạng thái hoang mang, lo lắng.
* Nỗi đau đớn, day dứt: Khi phát hiện ra bông hoa đại trắng đã biến mất, "tôi" cảm thấy hụt hẫng, tiếc nuối. Cảm giác mất mát, trống trải khiến "tôi" day dứt khôn nguôi. Nỗi đau đớn càng thêm sâu sắc khi "tôi" chứng kiến cảnh vợ mình vô cảm trước những điều bình thường trong cuộc sống.
* Sự thức tỉnh và nhận thức sâu sắc: Sau khi nghe bác sĩ giải thích về ý nghĩa của bông hoa đại trắng, "tôi" dần hiểu ra giá trị của tình yêu thương. Bông hoa đại trắng tượng trưng cho tấm lòng vị tha, bao dung của người vợ. Nó nhắc nhở "tôi" về sự trân trọng, biết ơn đối với những điều giản dị, bình thường trong cuộc sống.
Diễn biến tâm trạng của nhân vật "tôi" thể hiện sự thay đổi nhận thức, giúp "tôi" trưởng thành hơn, biết trân trọng những giá trị đích thực của cuộc sống. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tầm quan trọng của tình yêu thương, sự thấu hiểu và sẻ chia trong cuộc sống.
câu 2. Đọc văn bản sau:
Hoa đại trắng
Đức Ban
Tôi là một giáo viên dạy ngữ văn trung học phổ thông. Nhiệm vụ của tôi là trả lời câu hỏi của người dùng theo yêu cầu.
Phân tích:
* Ngôi kể: Văn bản được kể theo ngôi thứ nhất, xưng "tôi". Người kể chuyện trực tiếp tham gia vào câu chuyện, trải nghiệm và bộc lộ cảm xúc cá nhân. Điều này giúp độc giả dễ dàng đồng cảm và hiểu rõ hơn về tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật "tôi".
* Chi tiết kì ảo: Chi tiết kì ảo nổi bật trong văn bản là việc nhân vật "tôi" mơ thấy bông hoa đại trắng bị mất trên tờ lịch và nhận ra rằng vợ mình đã rời xa. Đây là một giấc mơ phản ánh nỗi đau và sự tiếc nuối của nhân vật "tôi", đồng thời cũng ẩn dụ cho sự thay đổi trong mối quan hệ giữa hai người.
* Biện pháp tu từ so sánh: Câu "tôi đi như một kẻ mộng du trong đêm sương mù đùng đục." sử dụng phép so sánh ngang bằng, so sánh hành động của nhân vật "tôi" với "kẻ mộng du". Phép so sánh này gợi tả trạng thái lơ mơ, vô thức của nhân vật "tôi" trong đêm sương mù dày đặc. Nó nhấn mạnh sự lạc lõng, bơ vơ của nhân vật, đồng thời tạo nên bầu không khí u ám, bí ẩn cho câu chuyện.
* Hình ảnh hoa đại trắng: Hoa đại trắng là biểu tượng của sự thuần khiết, tinh khôi, đồng thời cũng là biểu tượng của sự hy vọng và niềm tin. Trong văn bản, hoa đại trắng được miêu tả rất tinh tế, từ màu sắc trắng tinh khôi, hương thơm dịu nhẹ đến hình dáng thanh tao, uyển chuyển. Hình ảnh hoa đại trắng góp phần tạo nên không gian thơ mộng, trữ tình cho câu chuyện, đồng thời ẩn dụ cho khát vọng sống, ước mơ và hoài bão của nhân vật "tôi".
* Cách hành xử của nhân vật "tôi": Nhân vật "tôi" trong văn bản thể hiện sự day dứt, tiếc nuối và hối hận khi đánh mất hạnh phúc. Anh ta cố gắng tìm kiếm, níu giữ quá khứ, mong muốn sửa chữa lỗi lầm. Tuy nhiên, cuối cùng anh ta nhận ra rằng mọi thứ đã quá muộn màng. Cách hành xử của nhân vật "tôi" thể hiện sự phức tạp của tâm lý con người, sự đấu tranh nội tâm giữa quá khứ và hiện tại, giữa hi vọng và tuyệt vọng.